Khi Cố Phong Hoa đến Chung phủ, Chung Uyển Oánh mặt mày hớn hở đích thân ra đón. Dẫn Cố Phong Hoa đi thẳng vào trong, vừa đi vừa nói: “Ta đã chuẩn bị tiệc rồi, ăn cơm xong cùng nhau thưởng hoa, uống trà, điểm tâm buổi chiều là mẫu thân ta tự tay làm đấy.”
Cố Phong Hoa không nói gì, đi theo Chung Uyển Oánh một đường về phía sân của nàng ta. Vào sân, bước chân Cố Phong Hoa dừng lại rồi nhìn bóng lưng Chung Uyển Oánh, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.
“Ngươi mua không ít hoa mới nhỉ.” Cố Phong Hoa không tiếp tục đi theo bước chân Chung Uyển Oánh mà rẽ ngoặt, đi về phía mấy bồn hoa trong sân.
Chung Uyển Oánh ngẩn ra, rồi vội vàng đi theo: “Đều là mẫu thân ta bày trí. Có gì đẹp đâu, thời tiết hơi nóng, chúng ta vào trong uống chén trà đi.”
“Ngươi không phải nói để ta đến thưởng hoa sao?” Cố Phong Hoa cười như không cười liếc nhìn Chung Uyển Oánh.
Trong lòng Chung Uyển Oánh run lên, trên mặt nở nụ cười: “Không phải, thưởng hoa mà, có thể đợi một lát, ngươi vừa đến, chúng ta ra đình mát ngồi. Bên đó mát mẻ, có thể vừa uống trà vừa thưởng hoa.”
Cố Phong Hoa liếc nhìn Chung Uyển Oánh mà không nói gì, lúc Chung Uyển Oánh trong lòng bất an, Cố Phong Hoa cuối cùng cũng gật đầu đáp ứng: “Được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play