“Vậy chúng ta thật sự rất hữu duyên.” Trác Thanh Ca mỉm cười nói.
“Đúng vậy.” Cố Phong Hoa vẫn luôn giữ nụ cười trên môi. Không biết là hữu duyên hay là nghiệt duyên đây.
“Phong Hoa, có đôi lời ta luôn muốn nói với ngươi.” Trác Thanh Ca nói đoạn, nhìn chằm chằm vào Cố Phong Hoa, giọng trầm thấp, “Ta…”
Nhưng lời còn chưa nói hết đã bị một tiếng huýt cắt ngang.
Hửm? Thanh âm gì vậy?
Trác Thanh Ca nhíu mày, nhìn về phía phát ra âm thanh nhưng chỉ nhìn thấy một lùm cây.
Cố Phong Hoa cũng nghi hoặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT