Nghe vậy, Thẩm Ly ngơ người, thế nào là “vẫn còn dây dưa”?
Bùi Trạch Thâm nhìn thẳng vào bàn tay đang tiếp xúc với Thẩm Ly của Hứa Thời Hoài, sau đó nhìn về phía Thẩm Ly, hỏi: “Vừa về đã lập tức thân mật như vậy, hóa ra đây là kiểu người em thích à?!”
Rốt cuộc Thẩm Ly cũng hiểu ra Bùi Trạch Thâm đang hiểu làm cái gì, vừa định giải thích thì Hứa Thời Hoài đã lên tiếng: “Đàn chị thích kiểu người thế nào thì liên quan gì đến anh? Hai người cũng đã chia tay hai năm rồi, hay anh khóa trên định dây dưa không dứt với bạn gãi cũ?!”
Khi còn học đại học, cậu ta vẫn luôn không ưa nổi Bùi Trạch Thâm, ngược lại Bùi Trạch Thâm cũng vậy.
Bầu không khí giữa hai người đàn ông cực kì căng thẳng.
Thẩm Ly bước tới chắn trước mặt Hứa Thời Hoài, trực tiếp đối điện với lửa giận của Bùi Trạch Thâm: “Bùi Trạch Thâm, bất kể tôi thích kiểu người nào cũng không liên quan đến anh.”
Nghe giọng điệu xa cách của cô, ánh mắt Bùi Trạch Thâm sầm xuống, hắn nói: “Nếu đây là tiêu chuẩn chọn bạn trai của em, có lẽ anh cần phải nghĩ lại về dự án hợp tác của chúng ta.”
Nghe vậy, Thẩm Ly giật mình, cô chưa từng nghĩ Bùi Trạch Thâm sẽ đem cảm xúc cá nhân lẫn vào việc công; nhưng nghĩ lại, thật ra cô cũng không khác gì hắn, nếu không mới nãy cô cũng sẽ không quay người bỏ đi như vậy!
Thẩm Ly siết chặc nắm tay, cố gắng bình tĩnh, nói: “Vậy giám đốc Bùi từ từ suy xét, chúng tôi đi trước.”
Nói xong cô lập tức kéo Hứa Thời Hoài lướt qua Bùi Trạch Thâm rời đi.
Lúc Thẩm Ly đi ngang qua hắn, giọng Bùi Trạch Thâm vang lên bên tai cô: “Thẩm Ly, cậu ta tầm thường, em thì phổ thông, thật sự rất đẹp đôi.”
Khoảnh khắc đó, Thẩm Ly như ngạt thở.
Cô kiềm nén suy nghĩ muốn quay sang nhìn Bùi Trạch Thâm, ép mình phải tiến lên từng bước một, không được ngoảnh lại!
Bùi Trạch Thâm không cản cô mà chỉ đăm đăm nhìn theo bóng lưng cô, đôi môi mím chặt.
Cô không biết mình đã đi bao lâu, mãi đến khi nghe tiếng còi xe vang lên ngay bên cạnh Thẩm Ly mới giật mình dừng bước.
Cũng đến tận lúc này cô mới ý thức được mình vẫn đang nắm tay Hứa Thời Hoài.
Cô vội vàng buông tay, nói: “Xin lỗi, vừa rồi… đã khiến cậu bị liên lụy.”
Hứa Thời Hoài lắc đầu, nói: “Đàn chị, chị và Bùi Trạch Thâm chia tay thật ạ?”
Thẩm Ly thoáng sững người, sau đó gật đầu thừa nhận.
Hứa Thời Hoài thở phào nhẹ nhõm: “Chia tay là tốt nhất, với cái nết cỡ đó, đàn chị ở bên anh ta nhất định cũng không vui vẻ gì cho cam.”
Thẩm Ly im lặng.
Thật ra Hứa Thời Hoài nói sai rồi, mấy năm họ quen nhau là khoảng thời gian hạnh phúc nhất với cô.
“Đúng rồi đàn chị, em biết gần đây có một nhà hàng rất ngon, em mời chị bữa cơm, nhé?” Hứa Thời Hoài lại mở lời.
Thẩm Ly không có tâm trạng, nói: “Xin lỗi, để hôm khác đi, hôm khác tôi mời cậu.”
Hứa Thời Hoài cũng không ép buộc cô.
Trở về khách sạn, Thẩm Ly nằm trên giường bấm số điện thoại của phòng làm việc: “Chuyện hợp tác với công ty nhà họ Bùi tôi thật sự không thể lo được, hay là thử đổi người khác đi?”
“Xin lỗi Thẩm Ly nhưng quả thực không ai rảnh cả. Chi bằng vầy đi, tôi đang kết thúc chuyện bên này, đợi xong một cái tôi sẽ lập tức chạy tới đó, cô cố kiên trì vài ngày nhé!”
“Còn nữa, người bên công ty nhà họ Bùi nói tối nay có buổi tiệc cần tham gia, tôi sẽ gửi địa chỉ cho cô.”
Đồng nghiệp bên kia đầu dây cứ thuyết phục mãi, rốt cuộc đến khi cúp máy, Thẩm Ly mãi vẫn chưa thể nói ra câu từ chối.
Không còn cách nào khác, khi trời nhá nhem tối, Thẩm Ly trang điểm, thay váy rồi đi tới buổi tiệc.
Tiếng đám đông sôi nổi trò chuyện và chúc rượu tạo nên một bầu không khí náo nhiệt.
Thẩm Ly thường chẳng mấy thoải mái trong những dịp như này, sau khi cố gồng cơ đuýt thít cơ mung giải quyết xong vấn đề hợp tác, cô lập tức rời khỏi đám đông, tính rúc vào một góc nghỉ ngơi.
Đúng lúc này, sau lưng chợt vang lên tiếng phụ nữ “nhiều chuyện.”
Thẩm Ly không định nghe, nhưng tên Bùi Trạch Thâm lại vô tình lọt vào tai cô.
Bước chân rời đi của Thẩm Ly khựng lại, cô nghe một trong số đó nói: “Biết tin gì chưa, tổng giám đốc công ty nhà họ Bùi, Bùi Trạch Thâm, hủy hôn với tiểu thư nhà họ Vu rồi đấy!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT