Cuối cùng thì lần này tôi cũng cho phép mình thất bại dưới khả năng tự kiểm soát của bản thân.
Tôi trịnh trọng gửi tin nhắn mời em đi ăn để tỏ lòng cảm ơn.
Nhưng em thế mà lại từ chối. Lý do là vì em đang bận viết luận văn.
Tôi lập tức có một cảm giác vô lực, giống như mình đấm vào bông. Ngã người xuống ghế sofa, tôi hít hà hương cam nồng đậm trong không khí.
Chẳng lẽ Hà Tiểu Diệp vô tình để quên túi cam “bệnh viện tâm thần” của em ở đây?
Tôi tìm kiếm khắp nơi nhưng chẳng thấy gì, một quả cũng không.
Cuối cùng tôi cũng tìm ra nguồn gốc của mùi hương ấy. Đó là thỏi mực “Tranh Ngâm” được cất giấu kỹ trong hộp gỗ đàn hương ở phòng ngủ. Trong hộp còn có một thanh trường kiếm dài nặng trịch và một cây bút lông có những sợi lông màu đỏ tươi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT