Được rồi, sếp Thôi bảo lau mồ hôi thì lau mồ hôi đi.
Chu Chúc cầm chiếc khăn nhỏ trên tay, ấn thật mạnh lên trán Thôi Phùng, mà trên đó cũng không có lấy một giọt mồ hôi: “Xong rồi.”
“Cảm ơn Chúc Chúc.” Thôi Phùng quay đầu lại, tiếp tục sửa chân giường.
Chu Chúc chống cằm, nghiêm túc nhìn anh sửa giường.
Phao Phao ngồi được một lúc, đã thấy chân hơi tê cứng bèn đứng lên dậm dậm chân.
Cậu nhóc hỏi: “Ba không thấy chán ạ?”
Chu Chúc chống cằm: “Không chán.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT