[.....ỷ vào việc không có 'củi' mặc sức mà 'đốt lửa', dù sao đốt cũng không 'dậy' nổi.]

Sau khi Kỷ Vọng tắm rửa xong xuôi, thay áo choàng tắm của Kỳ Bạc Ngôn cũng không có buộc vào, cứ mở thoáng như vậy đi ra phòng khách.

Biệt thự này không có cửa sổ cũng có chỗ tốt, bây giờ anh mới ý thức được, chính là cho dù thế nào, ở trong căn nhà này làm cái gì kể cả có làm loạn ngay phòng khách cũng không lo bị chụp được.

Kỷ Vọng vò mái tóc ẩm ướt, tay cầm cốc nước, lòng bàn tay còn có mấy viên thuốc, đi đến sô pha giám sát Kỳ Bạc Ngôn uống thuốc.

Kỳ Bạc Ngôn còn đang ngái ngủ: "Lát nữa uống."

Kỷ Vọng nhét thuốc vào trong miệng, Kỳ Bạc Ngôn chú ý đến động tác của anh, hai mắt lập tức mở lớn, không đợi Kỳ Bạc Ngôn kịp phản ứng lại, Kỷ Vọng đã cúi người hôn lên môi Kỳ Bạc Ngôn, đem mấy viên thuốc đắng chát kia truyền qua miệng đối phương.

Kỳ Bạc Ngôn nhanh chóng cuốn lấy mấy viên thuốc từ trên đầu lưỡi Kỷ Vọng, đẩy Kỷ Vọng ra: "Thuốc này có ảnh hưởng đến người bình thường, không được uống bậy."

Kỷ Vọng đưa chén nước cho Kỳ Bạc Ngôn: "Vậy sao."

Dáng vẻ lơ đễnh của anh thành công khiến cho Kỳ Bạc Ngôn không hài lòng, Kỳ Bạc Ngôn không nhận cốc nước, trực tiếp nuốt thuốc trong miệng xuống: "Lần sau không được đút thuốc cho em như thế."

Kỷ Vọng đặt ly nước xuống: "Biết rồi, đừng tức giận, mau thu dọn một chút, Lý Phong sắp đến đón em rồi."

Sau khi nói xong, anh buộc dây đai lại, giấu cơ thể ướt sũng vào trong áo choàng tắm.

Lúc này Kỳ Bạc Ngôn mới ý thức được mình bỏ lỡ một cảnh xuân đẹp đến nhường nào, Kỷ Vọng xoay người rời đi, Kỳ Bạc Ngôn chỉ kịp chạm đến bên ngoài vạt áo.

Trong không khí còn sót lại mùi sữa tắm, Kỳ Bạc Ngôn không biết có phải Kỷ Vọng cố ý hay không, ỷ vào việc không có 'củi' mặc sức mà 'đốt lửa', dù sao đốt cũng không 'dậy' nổi.

Mà trong đầu Kỷ Vọng lúc này không hề có một chút suy nghĩ kiều diễm nào.

Dư vị đắng chát nơi đầu lưỡi vẫn chưa tan bớt, anh nghĩ, thuốc đắng như vậy...Kỳ Bạc Ngôn đã uống rất nhiều năm.

Anh biết tâm tình bây giờ của mình không tốt, không đủ tích cực, cứ vướng bận vào chuyện đã qua vốn không có ý nghĩa, anh hẳn là nên trân trọng hiện tại, càng đau lòng Kỳ Bạc Ngôn, như lời anh đã nói, thậm chí đồng ý kết hôn đều có thể.

Năm đó Kỳ Bạc Ngôn rời xa anh chính là bất đắc dĩ, không phải không yêu, thậm chí bởi vì đoạn tình cảm này còn phải trả giá nhiều hơn những gì anh có thể nghĩ tới.

Những năm qua cũng không phải chỉ có mỗi anh nhớ mãi không quên.

Nhưng bây giờ xem ra, lý do Kỳ Bạc Ngôn sau khi chia tay không đến tìm anh, không phải bởi vì hết yêu. Cũng không phải bởi vì bị nhốt lại hay là phát bệnh...mà là lo lắng, sợ hãi sẽ tổn thương anh, cho nên mới chậm chạp không dám đến gần.

Hôm nay khi Kỷ Vọng lật lại kịch bản của Trần Bách Hòa, thấy câu nói Kỳ Bạc Ngôn đã viết bên trên kịch bản.

Cùng một căn bệnh, cùng một lần chia tay rồi gặp lại. Kỳ Bạc Ngôn cho rằng nguyên nhân Trần Bách Hòa không dám tiếp cận nữ chính là vì sợ bệnh tình sẽ ảnh hưởng đến đối phương.

Kỳ Bạc Ngôn cũng chính là nghĩ như vậy, cho nên mới chờ đến khi hết bệnh rồi mới quay về tìm anh.

Nhưng Kỳ Bạc Ngôn có nghĩ đến hay không, nếu anh thay lòng đổi dạ thì sao, nếu anh hẹn hò với một người khác thì Kỳ Bạc Ngôn phải làm gì bây giờ?

Quả thực không thể nghĩ nổi nữa, chỉ tưởng tượng thôi cũng khiến trái tim đau nhói, từng đợt khó chịu.

Quá nhiều loại suy nghĩ tràn ngập trong đầu, ồn ào nhốn nháo, gần như nhất thời khiến Kỷ Vọng không thể nào bình tĩnh lại được.

Chất lượng giấc ngủ của anh cực kỳ không ổn, ảnh hưởng đến tình trạng thân thể, cơn sốt nhẹ cách đây một tuần trước hôm nay lại kéo đến, vẫn chưa tốt lên. Trong buổi học thể hình hôm nay, còn gầy đi hẳn 5 cân.

Tiểu Húc kinh ngạc đến ngây người, chị Hồng gọi điện qua hỏi anh gần đây có phải tâm trạng không tốt, đang tuyệt thực phải không.

Kỷ Vọng không có tuyệt thực, chỉ là anh ăn rất ít, khi ăn cơm còn liên tục xem lại video ở trong viện do Lý Phong gửi đến.

Nhìn Kỳ Bạc Ngôn tản bộ, đọc sách, ăn cơm, đi ngủ. Mỗi ngày 5 video, mỗi video dài chừng 3 phút, Kỷ Vọng còn thấy không có đủ.

Anh hận không thể hóa thành camera giám sát, ghi lại mọi hình ảnh của Kỳ Bạc Ngôn trong bệnh viện.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng anh sẽ trở thành một tên biến thái mất, Kỷ Vọng buồn rầu nghĩ.

Phong ba chuyện đính hôn trên mạng dần lắng xuống với nhiều thông báo đính chính bác bỏ tin đồn, bộ phim mới sắp ra mắt của Phương Thịnh Vân cũng vì chuyện này mà bị cho là cố tình marketing ác ý.

Nhóm Bạc Hà xâm chiếm Weibo của Phương Thịnh Vân, còn trend cụm từ khóa 'Phương Thịnh Vân cút khỏi giới giải trí.'

Kỷ Vọng không biết rốt cuộc hôm đó Kỳ Bạc Ngôn đã nói gì với Phương Thịnh Vân, mà bên phía Phương Thịnh Vân ngoại trừ hôm đó đăng một bài thông báo, không thanh minh trên Weibo, cũng không có động thái phản bác lại các công kích trên MXH.

Nhưng dù sao chuyện đính hôn là thật, bức ép Phương Thịnh Vân quá cũng không tốt, nếu bên kia phớt lờ đe dọa, khăng khăng muốn bấu víu vào chuyện đính hôn, vậy thì sẽ không có lợi cho Kỳ Bạc Ngôn.

Nghe Lý Phong nói, Kỳ Bạc Ngôn còn cướp đi mấy đại ngôn của Phương Thịnh Vân, bao gồm cả tài nguyên phim điện ảnh và truyền hình quan trọng.

Trên đường tiễn Kỳ Bạc Ngôn ra sân bay, Kỷ Vọng khuyên nhủ Kỳ Bạc Ngôn đang nằm trong vòng tay mình: "Phải biết khoan dung độ lượng."

Ánh mắt Kỳ Bạc Ngôn nguy hiểm: "Ai bảo cậu ta nói hươu nói vượn với anh."

Kỷ Vọng vốn tưởng rằng Kỳ Bạc Ngôn còn có ân oán khác với Phương Thịnh Vân, nào biết hắn chỉ vì chuyện này: "Chỉ vì cái này? Cậu ta nói hươu nói vượn anh cũng đâu có tin."

"Cậu ta muốn khiến anh khó chịu không phải sao?" Kỳ Bạc Ngôn sờ lên mặt Kỷ Vọng: "Ai khiến anh khó chịu, em sẽ khiến hắn khó chịu theo."

Kỷ Vọng không biết nên nói cái gì, dạy bảo không được, khen ngợi cũng không xong. Tính cách cực đoan này, biết sai không sửa.

"Được rồi, em đừng giày vò hắn nữa, lùi lại một bước. Năm đó...không phải cậu ta cứu em ra khỏi bệnh viện sao." Về chuyện này, Kỷ Vọng thực sự vẫn rất cảm kích Phương Thịnh Vân.

Cho dù Phương Thịnh Vân có ác ý với anh, này cũng là điều bình thường. Phương Thịnh Vân là vị hôn phu của Kỳ Bạc Ngôn, mà anh lại từng là bạn trai cũ của Kỳ Bạc Ngôn, còn là bạn trai hiện tại.

Nếu Phương Thịnh Vân thấy thích anh, vậy mới kỳ quái.

Chần chờ một lúc, Kỷ Vọng nhỏ giọng hỏi: "Cậu ta thích em không?"

Kỳ Bạc Ngôn lộ ra vẻ mặt, anh đang nói cái gì thế: "Làm sao có thể, lúc ấy cậu ta đồng ý đính hôn với em là bởi vì trong số con cháu Kỳ gia, ngoại trừ em ra, thì chỉ có 16 tuổi và 6 tuổi. Cậu ta đã 23 rồi, đối tượng thích hợp chỉ có mỗi em."

"Hơn nữa cậu ta từng là vị hôn phu của Kỳ Thiên, đã bị đánh dấu qua, con riêng của Kỳ Chính Tùng, cũng tức là chú hai của em không đồng ý với việc con trai mình đính hôn với một đối tượng như vậy."

Kỷ Vọng không ngờ Phương Thịnh Vân vậy mà từng bị Kỳ Thiên đánh dấu: "Không phải Kỳ Thiên thích Nhậm Nhiên sao...?"

Kỳ Bạc Ngôn khinh thường nói: "Gã vốn là tra nam, trước kia không phải anh đổ oan em đánh dấu Nhậm Nhiên à, mùi hương tin tức tố kia là mùi gì?"

Kỷ Vọng: "Vị đào."

Kỳ Bạc Ngôn chán ghét cau mày: "Vậy thì đúng rồi, tin tức tố của Kỳ Thiên giống em tới 97%, bọn em đều di truyền từ Kỳ Hướng Nam."

Kỷ Vọng: "Kỳ Thiên không chỉ đánh dấu Phương Thịnh Vân, mà còn đánh dấu tạm thời Nhậm Nhiên sao?"

"Chắc là vậy." Kỳ Bạc Ngôn đáp.

"Bây giờ Kỳ Thiên đã thành người thực vậy, vậy thì đánh dấu của Phương Thịnh Vân phải làm sao bây giờ?" Kỷ Vọng hỏi trong vô thức.

Kỳ Bạc Ngôn ôm cổ Kỷ Vọng: "Có phải anh quan tâm Phương Thịnh Vân quá mức rồi không?"

"Anh chỉ tò mò." Kỷ Vọng nói.

Kỳ Bạc Ngôn nói hết những điều hắn biết ra: "Cậu ta từng mang thai con của Kỳ Thiên, không biết tại sao lại sảy thai."

Kỳ Bạc Ngôn dùng giọng điệu lãnh đạm nói ra tin tức chấn động này: "Ngay khi Kỳ Thiên trở thành người thực vật, Phương Thịnh Vân lập tức đi xóa ký hiệu, sau đó đính hôn với em."

"Đáng tiếc Kỳ Thiên không có cơ hội tỉnh lại, bằng không em thật sự muốn nhìn thấy vẻ mặt của gã sau khi biết tin này."

Kỳ Bạc Ngôn mang theo vài phần sung sướng nói: "Omega của gã cuối cùng lại chọn em trai mà gã ghét nhất." Omega này còn muốn tự tay giết chết gã, đáng tiếc là không chết nổi.

Kỷ Vọng nghe xong, thấy Kỳ Bạc Ngôn vô cùng đắc ý, chen vào một câu: "Xem ra em đính hôn với cậu ta cũng rất vui vẻ."

Kỳ Bạc Ngôn biến sắc: "Em không có."

Kỷ Vọng: "Kỳ thật Phương Thịnh Vân có chút đáng thương, khi đó cậu ta còn trẻ như vậy đã bị đánh dấu, lại mất đi đứa con của mình, còn mất cả Alpha của mình nữa."

Kỳ Bạc Ngôn thấy trên mặt Kỷ Vọng lộ ra vẻ thương tiếc, hừ lạng nói: "Anh có thể sửa lại tật xấu cứ hễ là Omega thì sẽ đồng tình vô điều kiện được hay không?"

Kỷ Vọng không nghĩ tới Kỳ Bạc Ngôn nhanh như vậy đã phản bác lại anh: "Anh lúc nào mà..."

"Lúc nào cũng thế." Kỳ Bạc Ngôn ngắt lời: "Trong chương trình anh còn thường xuyên giúp Đoạn Âm Vũ xách đồ."

Kỷ Vọng cảm thấy mình thực sự oan uổng: "Anh cũng giúp Trịnh Kỳ Hồng lão sư xách đồ, sao em lại không nói?"

"Trịnh Kỳ Hồng lại không thích Alpha." Kỳ Bạc Ngôn nói vặn lại.

Kỷ Vọng bất ngờ không kịp đề phòng bị nghẹn một tiếng: "Cô ấy không phải từng yêu đương với đạo diễn Vong Xuyên sao?"

Kỳ Bạc Ngôn: "Không có, cô ấy từng yêu đương với mẹ em."

Hôm này Kỷ Vọng khiếp sợ đến mệt mỏi luôn rồi: "Mẹ em là ai?" Vậy mà từng yêu đương với Trịnh Kỳ Hồng, hóa ra tin đồn Trịnh Kỳ Hồng không thích Alpha là thật.

Trách không được độc thân nhiều năm, trước sau cũng không có lập gia đình.

Kỳ Bạc Ngôn giống như mới nhớ đến Kỷ Vọng chưa biết mẹ hắn là ai, hắn cũng không có ý định giấu diếm: "Mẹ em họ Lâm, tên Uyển Ngôn."

Kỷ Vọng ho khan một tiếng, nửa ngày sau mới chậm chạp hỏi: "Lâm Uyển Ngôn, Nữ Hoàng bóng tối?"

Kỳ Bạc Ngôn: "Ừm, kỳ thật không bằng bà ấy cứ tiếp tục yêu đương với Trịnh Kỳ Hồng, sẽ không gặp phải tên đàn ông rác rưởi Kỳ Hướng Nam kia." Còn vứt cả mạng.

Kỷ Vọng nâng mặt Kỳ Bạc Ngôn: "Vậy thì sẽ không có em."

Kỳ Bạc Ngôn: "Nói cũng đúng, đại khái đây là việc duy nhất Kỳ Hướng Nam làm cho em."

Kỷ Vọng nhìn chòng chọc Kỳ Bạc Ngôn, nhìn từ trên xuống dưới, nhìn đến nỗi Kỳ Bạc Ngôn cau mày nói: "Làm sao, anh thấy em không giống Lâm Uyển Ngôn?"

Kỷ Vọng đã xem qua phim của Lâm Uyển Ngôn, bà nộianh còn đặc biệt thích nghe Lâm Uyển Ngôn hát.

Nếu có cơ hội dẫn Kỳ Bạc Ngôn về quê thăm bà nộianh, nói cho bà nội anh biết Kỳ Bạc Ngôn là con trai của Lâm Uyển Ngôn, bà nội anh nhất định sẽ rất vui.

Lâm Uyển Ngôn có thiên phú âm nhạc cực cao, điểm ấy di truyền toàn bộ cho Kỳ Bạc Ngôn, vậy mặt mũi thì sao?

Anh nhớ rõ vẻ ngoài của Lâm Uyển Ngôn, vì thế cẩn thận quan sát ngũ quan của Kỳ Bạc Ngôn có chỗ nào lớn lên giống với Lâm Uyển Ngôn.

Kỳ Bạc Ngôn chán ghét nói: "Em không giống bà ấy, em giống Kỳ Hướng Nam, một khuôn đúc ra."

Kỷ Vọng an ủi nói: "Có thể đây là lý do mẹ em thích ông ấy."

Kỳ Bạc Ngôn bật cười: "Có phải em đây nên cảm ơn ông ta không?"

Kỷ Vọng: "Này thì không cần, nếu em lớn lên giống Lâm Uyển Ngôn, cũng rất xinh đẹp."

Kỳ Bạc Ngôn sờ sờ mặt mình: "Có chuyện em muốn hỏi anh rất lâu rồi."

Kỷ Vọng nhu hoà nói: "Em hỏi."

Kỳ Bạc Ngôn: "Anh không phải là chỉ thích mỗi khuôn mặt của em đó chứ?"

Kỷ Vọng: "..."

******

Tác giả có chuỵn mún nói: "Nếu không thì sao Ngôn Ngôn."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play