*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Dù thật sự phải chết, anh cũng phải chết trên giường em.]

Truyện Ngắn Lễ Thất Tịch.

Lễ Thất Tịch sắp đến, đồng thời cũng là sinh nhật của Kỷ Vọng.

Giờ phút quan trọng này, Kỷ Vọng và Kỳ Bạc Ngôn cãi nhau.

Nói là cãi nhau, nhưng thật ra là Kỳ Bạc Ngôn đơn phương chiến tranh lạnh.

Mọi chuyện bắt nguồn từ việc Kỷ Vọng giấu nhẹm chuyện anh vô tình bị thương trong quá trình quay phim.

Sau này khi nói về nó, chỉ cảm thấy không phải chuyện lớn, nhưng thực tế lúc đó rất nguy hiểm.

Bây giờ Kỳ Bạc Ngôn mới biết, Kỳ Bạc Ngôn nói mình đang tức, cực kỳ giận.

Đã 12 giờ, Kỷ Vọng lấy điện thoại ra xem có tin nhắn của người yêu không.

Vậy mà lại không có tin nhắn, cũng chẳng có cuộc gọi nào.

Cuối cùng, Kỷ Vọng cũng có chút lo lắng, để xin nghỉ Lễ Thất Tịch, Kỷ Vọng đã quay trước cảnh..

Ngay cả đồ đạc anh cũng chưa kịp thu dọn, chỉ định cầm điện thoại, ra sân bay để về dỗ vợ yêu.

Kỷ Vọng giống như một người chồng kết hôn nhiều năm, đã hơi hời hợt.

Bây giờ mới miễn cưỡng lên tinh thần, đối phó với tình trạng trước mắt.

Vẫn là Tiểu Húc ngăn anh lại, nói anh quay về khách sạn một chuyến.

Kỷ Vọng và Tiểu Húc quen biết nhiều năm, đã sớm hiểu ý của đối phương.

Kỷ Vọng trở lại khách sạn, quả nhiên căn phòng được trang trí rất có không khí.

Nến thơm, bong bóng, rượu vang đỏ cùng với Kỳ Bạc Ngôn mặt đang đen như đít nồi.

Kỳ Bạc Ngôn chưa hết giận, nhưng không nỡ bỏ anh trai lại được, chỉ bất đắc dĩ tới.

Cố ý không chuẩn bị hoa, bởi vì cảm thấy dưới tình huống đang tức giận còn phải tặng hoa cho Kỷ Vọng thật sự quá mất mặt.

Kỳ Bạc Ngôn nghĩ, Kỷ Vọng thấy hắn tới, không nói đến việc phải ôm ôm hôn hôn hắn thật lâu, ít nhất cũng phải đi lên dỗ dành hắn đôi câu.

Nào biết Kỷ Vọng không có, chỉ cười với hắn một cái, xoay người đi vào phòng tắm.

Kỳ Bạc Ngôn sững sờ, chẳng lẽ hắn tức giận chưa đủ rõ à?

Hay Kỷ Vọng đã không còn để ý hắn nữa.

Mới kết hôn chưa bao lâu, hắn đã không xứng được hưởng thụ sự quan tâm của anh trai mình rồi?

Suy nghĩ Kỳ Bạc Ngôn giống như xe lửa đang chạy, đã chạy đến kênh 8 giờ luôn rồi*.

*thường dùng để chỉ chương trình phim truyền hình dài tập do các đài truyền hình phát sóng lúc 8 giờ tối các ngày trong tuần (từ thứ Hai đến thứ Sáu).

Hay là nói! Kỷ Vọng "ngoại tình" rồi?

Ngay lúc này, Kỷ Vọng "ngoại tình" từ phòng tắm đi ra.

Áo sơ mi anh ướt sũng, thuận theo đó bám vào đường nét trên cơ thể anh.

Kỷ Vọng bước đến gần Kỳ Bạc Ngôn, thấp giọng nói: "Vòi hoa sen trong phòng tắm hình như bị hư rồi."

Hầu kết Kỳ Bạc Ngôn giật giật.

Kỷ Vọng vươn tay bưng bánh ngọt trên bàn, dùng ngón trỏ quét nhẹ một cái, không đưa vào miệng mình, mà đút vào miệng Kỳ Bạc Ngôn.

Cho đến khi ngón trỏ ướt át rút khỏi miệng Kỳ Bạc Ngôn, Kỷ Vọng mới cởi từng cúc áo ra.

"Ngoan lắm." Kỷ Vọng nói.

Anh dùng ngón tay ướt át kia chạm nhẹ vào hầu kết Kỳ Bạc Ngôn: "Phải thưởng cho em mới được."

5 giờ sau, Kỷ Vọng hối hận rồi.

Anh đẩy bụng dưới Kỳ Bạc Ngôn ra, thở dốc nói: "Không cần.........tổ chức sinh nhật như vậy cho anh."

Kỳ Bạc Ngôn cắn vào cổ Kỷ Vọng, thỏa mãn rót tin tức tố của riêng mình vào.

Kỳ Bạc Ngôn: "Đến cửa kính ban công* đi, chúng ta cùng nhau ngắm bình mình lễ Thất Tịch, có phải rất lãng mạn không?"

*Cửa kính ban công



Kỷ Vọng: "Em......đừng có quá đáng."

Kỳ Bạc Ngôn ôm chặc lấy Kỷ Vọng, tham lam hít tin tức tố trên người anh.

"Anh, em vẫn rất giận."

"Em ghét anh gặp nguy hiểm nhưng không nói cho em biết."

Kỷ Vọng có hơi cảm động, vừa định lên tiếng thì bất chợt nghe Kỳ Bạc Ngôn nói.

"Dù thật sự phải chết, anh cũng phải chết trên giường em."

Kỳ Bạc Ngôn: "Anh ơi, trước khi chết, lại làm thêm mấy lần đi."

Kỷ Vọng: "......"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play