Chị Hồng ngồi trong văn phòng chờ anh, trong tay kẹp điếu thuốc, mặt lặng như nước.
Tiểu Húc đứng thẳng một bên, mặt ủ mày ê, chán nản cúi đầu. Cậu ta không lừa được chị Hồng, cậu ta nên cương quyết che giấu chứ không nên khẩn trương e sợ, khiến chị Hồng chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra có điều không đúng, ép hỏi vài câu đã lộ tẩy, cậu ta có lỗi với anh Vọng.
Kỷ Vọng liếc mắt nhìn Tiểu Húc, biết Tiểu Húc sẽ không vô cớ phản bội mình, làm sao Tiểu Húc có thể qua mặt một người tinh tường như chị Hồng.
Anh vốn nghĩ sẽ không giấu được bao lâu, chỉ là nhanh như vậy đã bị phát hiện đúng là ngoài ý muốn.
Chị Hồng rít sâu một hơi thuốc, nhìn chằm chằm vào vị nghệ sĩ từ khi ra mắt đã không để cô phải lo lắng quá nhiều.
Không yêu đương cũng không già mồm đôi co, còn có thể chịu cực chịu khổ lại nghiêm túc, không ôm ân oán cũng không kiếm chuyện, không phải rất yên tâm sao?
Chưa bao giờ nghĩ tới sau lưng yên tâm chính là sấm sét, không muốn tìm Omega lại đi tìm Alpha, còn không phải người vô danh tiểu tốt nào, mà lại là đỉnh lưu Kỳ Bạc Ngôn!
Đó là Kỳ Bạc Ngôn đấy! Nhóm fans của hắn mỗi người nhổ một ngụm nước bọt cũng có thể nhấn chìm công ty bọn họ, càng miễn bàn đến một nghệ sĩ nhỏ bé như Kỷ Vọng.
Chị Hồng cảm thấy huyệt thái dương của mình muốn nổ tung rồi, tại sao hết lần này đến lần khác luôn là Kỷ Vọng, ngay lúc cô nghĩ người này có thể vực dậy, sẽ có một tương lai đầy hứa hẹn.
Nếu là thế này, cô tội gì phải lo lắng tìm kiếm nhiều tài nguyên cho Kỷ Vọng như vậy.
Mỗi người đại diện chỉ dẫn dắt vài người nghệ sĩ, cô đã đặt tất cả tâm tư vào Kỷ Vọng, bây giờ mới nói cho cô, đây trở thành một cuộc đánh cược may rủi?!
Kỷ Vọng cuối cùng cũng mở miệng, vẫn là câu nói kia, bọn họ đều là Alpha, chỉ cần không chụp được ảnh thân mật, sẽ không có người hoài nghi quan hệ của bọn họ.
Chị Hồng dập điếu thuốc: "Vậy sao? Cậu đã nói gì về cái like kia của Kỳ Bạc Ngôn, cậu follow Weibo fan cp lại nói thế nào! Cậu cho rằng chị là đứa ngốc đấy à?!"
Kỷ Vọng đã đi theo chị Hồng nhiều năm, lần đầu tiên thấy cô nổi giận như vậy: "Không thừa nhận là được rồi."
Chị Hồng đi vài vòng tại chỗ: "Nếu như thật sự bị chụp thì sao? Kỳ Bạc Ngôn hắn có thể chơi, em có khả năng theo nổi không! Em có lợi thế gì để mà chơi với hắn!"
"Không phải chơi." Kỷ Vọng nói.
Chị Hồng tức đến bật cười: "Không phải chơi? Kỷ Vọng, em bao lớn rồi, không phải mười bảy, mười tám, cần tôi dạy cho em cái gì nên làm cái gì không nên làm à!"
Chị Hồng giận đến tím mặt, mắng Kỷ Vọng gần nửa giờ, cũng lôi Tiểu Húc ra mắng một trấn, thậm chí còn muốn đuổi việc Tiểu Húc lừa trên gạt dưới này.
Kỷ Vọng một mực bảo vệ Tiểu Húc, cuối cùng nói với chị Hồng: "Chị Hồng, em biết chị đang lo lắng điều gì, em sẽ tiếp tục ký hợp đồng với công ty, cũng sẽ không chia tay với Kỳ Bạc Ngôn."
Chị Hồng biến sắc, đang muốn lên tiếng, Kỷ Vọng nhân tiện nói luôn: "Chỉ cần chúng ta không có ý định công khai, chắc chắn sẽ không công khai."
Anh nói rất chắc chắn, chị Hồng nghĩ đối tượng yêu đương là Kỳ Bạc Ngôn lập tức nguôi giận một chút.
Đối tượng là đỉnh lưu, có lợi có hại, chỗ hại không cần phải nói, chỗ lợi chính là, công ty đỉnh lưu có thủ đoạn xử lí bê bối so với bên bọn họ càng thành thục hơn, cũng sẵn sàng chi nhiều tiền hơn.
Nói trắng ra là, trời có sụp xuống thì cũng đã có cao nhân chống, Kỳ Bạc Ngôn chưa có việc gì, thì Kỷ Vọng có thể xảy ra chuyện gì được.
Huống chi mấy năm nay nghệ sĩ trong giới giải trí vụng trộm yêu đương cũng không ít, cắn chết không chịu thừa nhận là được, trừ phi bị phía đối diện tung ra bằng chứng, có ý muốn dìm chết bạn.
Đầu chị Hồng đau như búa bổ: "Công ty Kỳ Bạc Ngôn có biết chuyện này không?"
Kỷ Vọng nhất thời không hé răng, chị Hồng che mặt: "Hắn cũng giấu diếm?!"
"Em nha em, đừng để đến lúc đó bị người ta 'chơi chết' còn muốn chị đến nhặt xác cho em." Chị Hồng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Thành thật mà nói, nếu Kỷ Vọng thật sự không được, chị Hồng có thể tiếp tục bồi dưỡng người kế tiếp, một nhóm này vĩnh viễn không thiếu người mới.
Nhưng mấy năm nay cô và Kỷ Vọng có tích lũy giao tình, cơ hồ gần như chị em, cho nên chị Hồng đối với chuyện Kỷ Vọng trộm gạt cô yêu đương mới tức giận như vậy.
Cô đuổi Kỷ Vọng và Tiểu Húc ra khỏi văn phòng mình, Tiểu Húc buồn như đưa đám nói: "Anh Vọng, chị Hồng có phải sẽ nói lên bên trên không."
Sau khi bên trên biết, thái độ có thể sẽ phân hoá thành hai cực, thương nhân ưu tiên lợi ích, nào có người sẽ suy xét sống chết của Kỷ Vọng.
Tiểu Húc nghĩ được chuyện này, chị Hồng sao có thể không nghĩ đến.
Kỷ Vọng nói: "Sẽ không."
Anh nói một cách chắn chắn, là nắm chắc hay là tin tưởng vào tình nghĩa song phương, Tiểu Húc đoán không được, cũng không dám đoán tiếp.
Qua vài ngày Tiểu Húc không thấy có tin đồn nào trong công ty, thì biết rằng chị Hồng cũng không nói gì, cô giống như cậu ta, cùng chọn cách giữ bí mật.
Lần thứ tư ghi hình 《Ở trên đường 》đã khởi động, lần quay thứ hai bổ sung của hạng mục đua xe, chia thành nhiều tập. Khi tập mới của chương trình được phát sóng, Tiểu Húc có thể cảm nhận được nhân khí của Kỷ Vọng lại bắt đầu tăng lên.
Fans hâm mộ trực tiếp trở nên nhiều hơn, gắn bó cũng mạnh mẽ hơn, quảng cáo đại ngôn tìm tới cửa, giống như hot lên chỉ trong một sớm một chiều.
Nhưng Tiểu Húc biết rõ, nào có cái gì gọi là một đêm bạo hồng, chỉ là mấy năm nay kiên trì nỗ lực, cũng nên có chút thành tựu.
Lý Phong ở bên cạnh bận rộn gõ chữ, cả ngày phải bàn giao công việc cho mọi người, một trợ lý còn nhiều việc hơn cả người đại diện.
Điều này khiến Tiểu Húc có chút hâm mộ, không biết khi nào cậu ta mới có thể bận rộn như Lý Phong.
Trên trường quay, Lý Phong ghé vào tai Kỳ Bạc Ngôn nói vài câu, sau đó đi tìm nhà sản xuất. Khi Lý Phong quay lại, Tiểu Húc hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Lý Phong vội vàng lắc đầu, Tiểu Húc rất nhanh đã biết xảy ra chuyện gì, Kỳ Bạc Ngôn cần lên máy bay đi tham dự hoạt động khác, hai ngày sau mới có thể trở về tiếp tục ghi hình.
Sắc mặt nhà sản xuất 《 Ở trên đường 》rất khó coi, nhưng cũng không nói gì.
Sau khi kết thúc chương trình kỳ này, Kỳ Bạc Ngôn tham diễn cũng chỉ 3 ngày, ngày ấy trở về ghi hình, cùng ngày lại bay đi.
Tiểu Húc nhìn anh mình dưới ống kính, đang trầm mặt nhìn theo bóng lưng của Kỳ Bạc Ngôn.
Điều này khiến Tiểu Húc hy vọng mình vĩnh viễn không yêu đương, hoặc là nói đừng đặc biệt thích một người như vậy.
Thích đến mức vì người mà hao tổn tinh thần, vì người mà sầu muộn.
Sắc mặt Lý Phong bằng mắt thường cũng có thể thấy được vẻ tiều tụy, có mấy lần anh ta đều trả lời Tiểu Húc vào đêm khuya, đủ để thấy rốt cuộc Kỳ Bạc Ngôn bận bịu đến cỡ nào, giống như vội đến không có thời gian nghỉ ngơi.
Tiểu Húc nói chuyện này cho Kỷ Vọng, chỉ thấy Kỷ Vọng cầm lấy điện thoại với thuốc lá, đi ra ban công gọi cho người ta.
Thuốc lá không có hút, chỉ để ở bên cạnh.
Giống như sau khi ở bên Kỳ Bạc Ngôn, chứng nghiện thuốc lá của anh Vọng đã quay trở lại.
Tiểu Húc biết, nếu cuộc gọi này không có ai nhận, anh Vọng nhất định sẽ hút thuốc để giải sầu.
Cũng may điện thoại đã có người nghe, Kỷ Vọng đứng bên ngoài nói chuyện rất lâu, lâu đến nỗi khiến Tiểu Húc cảm thấy có chút khó tin. Không phải Kỳ Bạc Ngôn bộn bề nhiều việc sao, sao có thể nói chuyện với Kỷ Vọng lâu như vậy?
Không đợi cậu ta cẩn thận suy xét, Kỷ Vọng đã rời khỏi ban công quay về, bỏ thuốc lá lại vào trong hộp.
Kỷ Vọng chú ý đến vẻ mặt của cậu ta, nhướng mày hỏi: "Sao thế, sao lại bày ra khuôn mặt khổ sở như vậy?"
Tiểu Húc không rõ hỏi: "Yêu đương đều sẽ như vậy sao? Các anh chỉ mới vài ngày không gặp thôi mà."
Cậu ta coi phiền muộn và không vui của Kỷ Vọng đều là bởi vì Kỳ Bạc Ngôn quá bận.
Nghệ sĩ nào không bận, tất cả mọi người đều bận.
Kỷ Vọng dùng hộp thuốc lá gõ đầu Tiểu Húc: "Cậu nói lung tung cái gì thế?"
Tiểu Húc ôm chỗ bị gõ: "Rõ ràng Kỳ Bạc Ngôn đi rồi anh sẽ không vui vẻ gì, không phải là bởi vì không nỡ xa hắn à?"
Kỷ Vọng nói với cậu ta, là cậu ta không hiểu. Tiểu Húc không phục, cảm thấy bản thân mình hiểu được, nhưng trong lòng anh Vọng luôn có nhiều tâm sự, Tiểu Húc không có khả năng biết hết.
Cậu ta nói chuyện phiếm với Lý Phong qua Wechat, âm thầm điều tra xem gần đây Kỳ Bạc Ngôn bận cái gì, có thể trở về thành phố C hay không. Mỗi lần đều là đáp án phủ định, Kỳ Bạc Ngôn không về, hắn đang bận.
Rất nhanh đã đến lễ Trung thu, anh Vọng của cậu ta ngoài trừ bà ngoại, cũng không có người thân nào khác. Bà ngoại ở nông thôn, anh Vọng không có cách nào lập tức quay về luôn được.
Yêu đương thì có ích lợi gì, bạn trai còn không có cách đón lễ Trung Thu với bạn.
Tiểu Húc cầm theo bánh Trung Thu đi thăm Kỷ Vọng. Trong nhà Kỷ Vọng quạnh quẽ, lúc Tiểu Húc đến, Kỷ Vọng chỉ đơn giản nấu một bát mỳ, muốn như vậy giải quyết cơm chiều.
Chuyện này làm cho hốc mắt Tiểu Húc phiếm hồng, mũi thì đỏ bừng lên, rất đau lòng.
Kỳ Vọng nhìn cậu ta, không hiểu chuyện gì đang xảy ra: "Cậu sao thế?"
"Anh, em qua đây đón Trung Thu với anh." Tiểu Húc hít hít cái mũi, mở hộp bánh Trung Thu ra để Kỷ Vọng ăn.
Điện thoại rung lên, Tiểu Húc lấy ra xem, là Lý Phong gửi đến một bức ảnh.
Công ty Kỳ Bạc Ngôn mở tiệc ăn mừng, chúc mừng hắn thành công hoàn thành cuộc đánh cược.
Trong ảnh, Kỳ Bạc Ngôn trông giống như một chú chó, mặc một bộ vest, bị mọi người vây xung quanh, sâm panh quấn ruy băng, mỹ nam mỹ nữ.
Trên thực tế, anh Vọng của cậu ta chỉ mặc một bộ đồ ngủ đơn giản, ăn một bát mỳ nhạt nhẽo.
So sánh hai người với nhau, Tiểu Húc khóc thầm trong lòng.
Kỷ Vọng không biết chua xót trong lòng Tiểu Húc, chỉ thường xuyên nhìn lên đồng hồ, lại nhìn Wechat. Trong bếp mùi thơm nồng nàn toả ra, Tiểu Húc hít hít cái mũi, là mùi của canh gà.
Cậu ta cảm thấy vui mừng, rốt cuộc anh Vọng cũng không có bạc đãi chính mình. Đang bị mùi hương thèm chảy nước miếng, thì chuông cửa vang lên, Tiểu Húc đi ra mở, đã bị mùi rượu xộc vào mũi suýt thì ngã ngửa.
Ngoài cửa là Lý Phong, trên vai còn đỡ Kỳ Bạc Ngôn đã say khước.
Vừa rồi ở trong ảnh còn chỉn chu xinh đẹp bao nhiêu thì bây giờ trước nhà Kỷ Vọng lại trở thành nhóc sâu rượu đáng thương.
Hóa ra canh gà vậy mà là nấu cho Kỳ Bạc ngôn!
Anh Vọng ở phía sau tiến lên, ôm chầm lấy Kỳ Bạc Ngôn, cùng Lý Phong đỡ người vào phòng ngủ, anh lên tiếng truy vấn: "Em ấy ghét rượu như vậy, sao lại uống rượu."
Lý Phong buồn bực nói: "Những người khác trong công ty, còn có đối tác nhà đầu tư rót cho cậu ấy, Kỳ gia không có cách nào từ chối hết."
Kỷ Vọng bận bịu tới lui, lấy khăn lau mặt, cho hắn uống thuốc uống nước, nửa chừng thì bị Kỳ Bạc Ngôn ôm cổ, đè xuống giường hôn môi.
Tiểu Húc bị sốc trước những gì đang xảy ra trước mặt, trong vô thức lao về phía trước, Lý Phong ở phía sau nhanh tay lẹ mắt túm lấy cổ áo cậu ta, xách cậu ta ra khỏi phòng.
Lý Phong: "Cậu muốn làm cái gì?"
Tiểu Húc giãy dụa vài cái, không giãy ra được, chỉ có thể cầu nguyện anh của cậu ta có thể cứng rắn một chút.
Sự thật chứng minh, loại cứng rắn gì đó Kỷ Vọng không hề có, anh còn tùy tiện để Kỳ Bạc Ngôn muốn làm gì thì làm. Ngày thứ hai, từ xương quai xanh trở xuống tràn đầy dấu vết loang lổ, thảm không nỡ nhìn.
Tiểu Húc tìm kem che khuyết điểm đến che cho Kỷ Vọng một chút. Bọn họ chuẩn bị bay đến thành phố B để thử vai, anh Vọng trước khi đi còn cố ý quay về phòng. Tiểu Húc đứng ở cửa, chỉ thấy Kỳ Bạc Ngôn đang cuộn mình trong chăn bông ngủ, còn Kỷ Vọng đặt một nụ hôn trên trán hắn.
Trân trọng như vậy, quyến luyến đến thế.
Sau khi lên máy bay, Kỷ Vọng đưa điện thoại cho Tiểu Húc, anh phải chuyên tâm đọc kịch bản chuẩn bị cho buổi thử vai.
Tiểu Húc cầm điện thoại, căn bản không biết 2 tiếng sau sẽ phát sinh chuyện gì.
Lúc tin tức bùng nổ truyền ra, Kỷ Vọng và Tiểu Húc vẫn còn đang trên máy bay, mở chế độ máy bay.
Bọn họ ai cũng không biết, cũng không ai ngờ được, tin tức kinh người kia lại như lửa cháy lan trên đồng cỏ, truyền khắp cả MXH.
Hotsearch Weibo, các trang tin tức lớn và mọi nơi mạng lưới internet phủ sóng đến đều đề cập đến chuyện này.
Tin tức mạnh mẽ chiếm giữ vị trí tìm kiếm đầu tiên trên Hotsearch.
Kỳ Bạc Ngôn và Phương Thịnh Vân đính hôn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT