Mang tâm tư như thế, Chử Thận đi tới cắt ngang ánh mắt nhìn chăm chăm của Tiếu Nương, dẫn nghĩa tử đến bàn uống rượu.
Lại nói tiếp, lần này Hoắc Tùy Phong đến Tây Bắc, thật sự là mang than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
Hàng hóa gửi đến Tây Bắc vẫn luôn bị cắt xén, quan lại vận chuyển lương thực luôn lấy cớ là tuyết rơi đường trơn trượt, sông đóng băng, chậm chạp không thể nào chuyển lương thực đến.
Mà bách tính Tây Bắc nghèo khổ, không thể thu thêm tiền thuế. Hoắc Tùy Phong nghe được chuyện này, xỏa xở kiếm được một phần quân lương, tự mình đưa đến cho Chử Thận.
Thật ra chuyện nhờ vả kiểu này, căn bản không cần Tiểu Quận vương đích thân đi, nhưng hắn lại vẫn đến.
Chử Thận biết, tuyệt đối không phải là Hoắc Tùy Phong lo lắng lương thảo không đến được Tây Bắc, hắn chỉ mượn cơ hội này đến gặp Tiếu Nương thôi.
Thật ra mà nói, với thân nữ nhi Kiều Y, Chử Thận cũng không phải nhọc lòng như thế. Khi đó hắn chỉ lo lắng Kiều Y không học quy củ tử tế, tính tình không tốt, làm cho người ta không thích. Nào đã phải làm một vị nhạc phụ xua ong đuổi bướm đến nghiện thế này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play