Ngày tháng sống ở Tây Bắc trôi qua cũng rất nhanh, mới hôm nào chồi non vừa nhú mà giờ đã đến giữa hè.
Chử Thận đến Tây Bắc ngắn ngủi trong vòng nửa năm, ngày ngày thao luyện binh mã. Sau mấy tháng bế doanh thao luyện, mấy tên tướng sĩ mập mạp trắng trẻo, lúc quay về lại là nhà dáng vẻ đen nhẻm gầy gò, làm cho mấy đứa nhỏ trong nhà nhất thời không nhận ra cha.
Từng người từng người với dáng vẻ gầy gầy đen đen tinh anh nghiễm nhiên trở thành tiêu chí của quân Chử gia.
Một đội quân tinh nhuệ như thế cần một khoản quân lương cực lớn để bù đắp, gia sản nhiều năm của Chử Thận đã vơi đi hơn phân nửa. Hắn đã mấy lần gửi tấu chương cho triều đình, khẩn cầu nhanh chóng phát xuống quân lương thiếu nợ mấy năm liền, nhưng không hề nhận được hồi âm.
Tiếu Nương quản lý tiền bạc của mấy cửa hàng trong nhà, đương nhiên biết còn lại bao nhiêu. Nếu như không nghĩ ra được biện pháp, chẳng mấy chốc sẽ phải đụng đến khoản bạc dành lại để nhập hàng của mấy cửa hàng.
Nhưng trên phố xá lại có những lời châm chọc khiêu khích đối với quân của Chử gia.
Ngày hôm đó khi Tiếu Nương cùng Hồng Bình đi lại trên phố, sau khi mua đồ xong bước lên kiệu, mơ hồ nghe được mấy lời lải nhải bên ngoài cỗ kiệu: “Bách tính cùng khổ đến mức không có cơm canh để ăn, nhưng mấy tiểu thư nhà quyền quý lại an nhàn đến mức đi chọn đồ đạc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT