Cứ đợi như thế gần nửa tháng, thế nhưng từ đầu tới cuối Thân Viễn không hề có dấu hiệu tỉnh lại.
Ngô Tiếu Tiếu muốn mở kịch bản ra xem, thế nhưng trong lòng lại sợ hãi. Cô sợ trong kịch bản lĩnh hội đầy đủ cái cảm giác gọi là “một ngày trên trời bằng cả năm dưới đất”.
Có lẽ sau khi Tiếu Nương ‘chết’ đi, những gì hắn trải qua cực kỳ lâu, gần như tương đương với cả một đời. Cuộc sống của một người góa vợ dài đằng đẵng lại vừa bất đắc dĩ, ngẫm lại cũng cảm thấy đau khổ.
Cho nên Ngô Tiếu Tiếu cảm thấy mình không xem mới thỏa đáng, cho dù hắn thật sự có gì đó với đám nữ chính mập ốm cao thấp cũng xem như là chuyện thường tình. Cô không có tư cách lấy cái này trách móc hắn nặng nề.
Thế nhưng nếu như có biết đi nữa, xem như hiểu được đạo lý trong đó cũng sẽ trở thành một gút mắt không thể nào hóa giải được.
Cho nên cô không xem thì có thể giả vờ mình không biết gì, chỉ tĩnh tâm chờ hắn quay về.
Cô vô cùng thương nhớ thân nhân của mình ở cổ đại, nhưng có một người ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến. Mỗi lần trong đêm, nằm bên cạnh Thân Viễn, người không hề cử động, Tiếu Nương đều cố gắng kiềm chế không để mình nhớ đến Linh Bảo trắng trẻo mềm mại đáng yêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play