Cái này đang phù hợp với dự đoán lúc trước của Tiếu Nương, nàng vốn dĩ hoài nghi Công Tôn Cầm bắt Hồ thị là vì muốn tra ra ai là người trọng sinh.
Mà Chử Thận được cứu chính là khởi điểm của hiệu ứng domino. Công Tôn Cầm cắn chặt lấy việc này không thả, cũng là trong dự liệu của nàng.
Nàng nghe mẫu thân nói xong, liền vội vàng hỏi: “Vậy nương người nói thế nào? Hồ thị cả giận nói: “Ta đương nhiên là ăn ngay nói thật, thế nhưng cái cô nương kia lại nói lúc trước Tùy Phong cướp bánh bao của con là cố ý, cái gì… nhất định là hắn tiếc nuối nghĩa phụ tráng niên chết trẻ, cho nên biết rõ mẫu nữ hai chúng ta không tốt lành gì nhưng vẫn muốn dẫn tới chúng ta đi cứu…”
Có một khắc hô hấp của Tiếu Nương trở nên dồn dập, đè thấp giọng nói: “Tùy Phong tiếc nuối nghĩa phụ hắn tráng niên mất sớm? Công Tôn Cầm quả thực đã nói như vậy sao?”
Hồ thị nghe cũng không hiểu lúc ấy Công Tôn Cầm nói lời điên cuồng gì, nhưng mà lời này Công Tôn Cầm nói rất rõ ràng, nàng cũng nhớ rõ, nghe nữ nhi Tiếu Nương hỏi, nàng cũng nhẹ gật đầu.
Bàn tay của Tiếu Nương đặt trên đùi nhịn không được khẩn trương co rút lại.
Đúng lúc này, Hoắc Tùy Phong đã đi ra khỏi nhà gỗ, đi đến trước xe ngựa dặn dò thị vệ: “Trước hết đưa phu nhân và Huyện chủ trở về, hãy nhớ phu nhân cùng Huyện chủ đi chùa miếu ở Lâm quận để cầu phúc, lúc này mới về muộn. Nếu có người dám nói huyên thuyên, phải lập tức bắt lại ngay, hồi bẩm lại với ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play