(Note của editor: Phần này là tâm sự của Công Tôn Cầm, editor đổi đại từ nhân xưng tương ứng.)
Nói lời này không ai khác chính là Công Tôn Cầm. Lúc trước nàng đào hôn, dựa vào trí nhớ kiếp trước, lợi dụng cơ hội Hoắc Nham Lôi bị rắn cắn ở bên đường, khi nọc độc của rắn vẫn chưa làm tổn hại đến thân thể, nàng xuất hiện kịp thời trước mặt Hoắc Nham Lôi bị rắn cắn khi đang đi săn. Lúc ông ta đứng giữa lằn ranh sống chết, nàng đưa một viên giải độc hoàn tiêu trừ hết nọc độc.
Khi biết được cô nương xinh đẹp này chính là Công Tôn Cầm danh chấn Mạc Bắc, Hoắc Nham Lôi thật sự nhận được đại ân không thể nào báo đáp, liền có tâm tư tiếp nhận ân nhân, đưa nàng về làm thượng khách của mình.
Còn Công Tôn Cầm dựa vào sở trường kiếp trước, cộng thêm mưu kế binh pháp của mình, quả thực giúp Hoắc Nham Lôi đánh thắng mấy trận.
Thế nhưng chỉ vì nàng là nữ tử, bên dưới doanh trướng của Hoắc Nham Lôi có rất nhiều Tướng quân không hề tin phục nàng. Trong mắt bọn họ, chẳng qua nàng cũng chỉ là một bà đồng bà cốt mà thôi.
Trong lòng Công Tôn Cầm cũng chẳng hề buồn bã, dưới góc độ của nàng, thế hệ của Hoắc Nham Lôi ở Mạc Bắc, chẳng qua là dựa vào nàng tạm thời có thể cư trú yên ổn như một lũ sâu kiến mà thôi. Lũ sâu kiến cảm thấy như thế nào với nàng cũng chẳng hề quan trọng, chẳng qua nàng muốn lợi dụng lũ sâu kiến này để chứng minh với Hoắc Tùy Phong thấy, đến cùng hắn đã bỏ qua một vật quý báu đến cỡ nào!
Chỉ vì ả Chử Tiếu Nương kia hay sao? Thật là buồn cười! Dựa vào cái nhìn của nàng, Hoắc Tùy Phong thân là Quận vương, lại đi mặc một bộ áo rách rưới, rõ ràng là do nữ nhân Chử Tiếu Nương kia không đủ hiền lương, không hề quan tâm chú ý đến Hoắc lang!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play