“Tôn thượng!”

“Tôn thượng!”

Nhưng khi nhìn thấy thân ảnh thánh khiết thanh tao kia, đám người lập tức lấy lại tinh thần, ngẩng đầu ưỡn ngực biểu lộ tư thái anh hùng.

Ánh mắt của mỗi người trẻ tuổi đều ẩn chứa sự cuồng nhiệt, ai nấy sớm đã trở thành tín đồ thành kính của áo bào trắng cấm kỵ.

Sự tình ở hành tinh Bắc Cực đã lan truyền khắp chư thiên vạn vực, mặc dù bọn hắn đang xông xáo trong di tích, nhưng cũng biết được điều gì đã xảy ra thông qua khối ngọc giản.

Nhân vật vĩ đại vô song!

Uy quyền gây chấn động suốt muôn đời!

Toàn bộ vũ trụ tiếp tục ca tụng áo bào trắng cấm kỵ một lần nữa.

Danh từ duy nhất có thể mô tả hắn chính là hai chữ “huyền thoại”,

Đám người bọn họ đều không có khả năng để lại vết tích trong lịch sử kỷ nguyên này, thậm chí còn bị người đời quên lãng trong chốc lát.

Nhưng nếu đi theo áo bào trắng cấm kỵ, bọn họ nhất định sẽ có thể trải qua một thời đại huy hoàng!

Từng người một hưng phấn dâng lên cơ duyên thần vật trong tay mình, hi vọng sẽ được tạo nên một chút công lao nhờ vào đó.

“Tôn thượng.”

Tay áo bên trái của Triệu Hạo là một khoảng không trống rỗng, cánh tay của hắn đã bị sức mạnh tai ương ăn mòn, phải chờ đến khi đột phá cảnh giới Đại Đế mới có thể đúc lại nhục thể.

Hắn cung kính dâng lên ba kiện thần vật bao phủ trong màn sương mù xám lượn lờ. Khi đang ở trên bờ vực của sự tuyệt vọng, hắn đã phải chặt đứt cánh tay của mình để mang bảo vật ra ngoài.

“Tay của ngươi bị sao vậy?” Thanh âm lơ lửng không cố định truyền đến.

“Không có... Không sao cả, thương thế này không ảnh hưởng đến việc tu luyện.” Triệu Hạo thận trọng trả lại, bộ dáng lơ đễnh như không có chuyện gì xảy ra.

Bỗng nhiên.

Hàng trăm vạn ngôi sao bắt đầu ngân nga, một giọt huyết dịch hoàng kim thánh khiết rơi xuống, khí tức vĩnh hằng bất diệt gây chấn động đến những lằn ranh trong vũ trụ, pha tạp với năng lượng vật chất vô tận.

“Đúc lại nhục thể đi.”

Nam tử áo trắng hững hờ nhìn xuống chuột tầm bảo của mình.

Mặc dù đây chỉ giọt tinh huyết đã được pha loãng, nhưng giá trị của nó không cần nói cũng biết, bản thân hắn xứng đáng với danh hiệu ông chủ tốt nhất trong vũ trụ.

Dù sao đi nữa, những con chuột tầm bảo vẫn còn nhiều tác dụng, hắn cần phải chiếu cố đám người này một chút, để bọn họ tình nguyện bán mạng vì mình.

Phù phù!

Triệu Hạo kích động đến mức không kiềm chế nữa, hốc mắt chua xót tuôn ra những giọt nước mắt vì cảm động, hắn quỳ gối dưới bầu trời đầy sao giống như đang hành lễ với tổ tông.

“Tại hạ sẵn sàng chết vì tôn thượng!”

Hắn có chút nghẹn ngào, nội tâm cảm nhận sự ấm áp chưa từng có, đồng thời dâng trào lòng biết ơn không gì sánh được.

Đám người nhìn Triệu Hạo bằng ánh mắt ghen tị, sớm biết như vậy, bọn họ cũng tự chặt đứt cánh tay, biết đâu lại giành được giọt tinh huyết quý giá của áo bào trắng cấm kỵ.

Lý Thần mỉm cười, nhưng lại là ý cười dữ tợn. Hắn nhìn chằm chằm Triệu Hạo, lửa giận bắt đầu bùng cháy trong lồng ngực.

Hắn nhất định phải giết tên súc sinh này, nếu không thì địa vị của hắn tại trong mắt tôn thượng cũng không còn nữa!

“Tại hạ nguyện chịu chết vì tôn thượng.”

Triệu Hạo vẫn đang đắm chìm trong trạng thái cảm kích, hắn ta quá hưng phấn, ngoài ra còn có chút thoả thuê mãn nguyện.

Xuyên suốt quảng đời vừa qua, hắn chưa bao giờ cảm thấy vinh dự đến thế.

Triệu Hạo cảm thấy cuộc sống huy hoàng đang mỉm cười với mình cách đó không xa.

Thân ảnh thánh khiết chộp lấy lá lờ ngũ sắc, sau đó đi từng bước về nơi sâu thẳm trong vũ trụ.

Bạch Nguyệt Quang đột nhiên ra mặt, bắt đầu kiểm kê các thần vật lơ lửng trong tinh không, nàng ta có chút loá mắt bởi vô số thần tài thánh tịch này.

“Các ngươi nghỉ ngơi một chút, sau đó tiếp tục xông xáo di tích.”

Sau cùng, nàng ta ra lệnh một cách vô cảm.

......

......

Đã vài tháng trôi qua, Từ Bắc Vọng vẫn tiếp tục phiêu đãng trong vũ trụ bao la, thân ảnh nhấp nhô cùng năng lượng hỗn độn, lá cờ sặc sỡ xuyên thẳng lên bầu trời đầy sao, mặt cờ toát ra khí tức vạn cổ của “Đại Đạo”.

Đây là một kiện Đạo khí hàng đầu, xếp thứ 243 trong danh sách Chư Thiên Khí Vật Phổ, gọi là Cửu Thiên Không Kỳ.

Hắn cũng tình cờ đọc qua cổ tịch Nhật Bất Lạc, cho nên mới hiểu rõ loại thần vật này. Chỉ những người sở hữu huyết mạch Hoàng Kim mới có thể kích hoạt Cửu Thiên Không Kỳ.

Hai trăm chuột tầm bảo, bao gồm cả Bạch a di, có lẽ đều cho rằng đây chỉ là một kiện thần vật bình thường.

Tác dụng lớn nhất của món này chính là ngưng đọng quy luật thời gian, nhưng ngưng đọng trong bao lâu thì còn tùy thuộc vào tu vi.

Những nhân vật đứng trên đỉnh cao nhất trong vũ trụ đương nhiên có thể phát huy tối đa sức mạnh của Cửu Thiên Không Kỳ, còn Từ Bắc Vọng chỉ có thể phát huy một chút uy lực không đáng kể.

Hắn lấy Minh kỳ từ không gian Minh giới, mặt cờ đã có tổng cộng bốn mươi lăm đóa hoa Bỉ Ngạn. Lúc này đây, hắn có thể trấn sát một cường giả Tranh Độ một bước chỉ trong một chiêu.

“Ngồi mát ăn bát vàng, tư vị này thực sự rất thoải mái a...”

Từ Bắc Vọng cảm khái một tiếng, đây là một trong những điều mà hắn cảm thấy tự hào nhất trong hơn trăm năm qua — Cho dù bản thân chưa bao giờ thực sự xông xáo bí cảnh động phủ, nhưng vẫn có thể sở hữu vô số cơ duyên.

Ngay khi hắn đang đắc ý..

Viên ngọc giản trong chiếc nhẫn lưỡi liềm bộc phát hào quang sáng chói, thông báo đến từ Thái Sơ Hồng.

[Phong Đế Thiên Thê đã kết thúc, Thần Đồ Mộng Chi sắp trở về, ngươi mau chuẩn bị kết hôn.]

Từ Bắc Vọng có chút sững sờ.

Nhanh như vậy?

Nhanh đến mức hắn vẫn chưa kịp chuẩn bị.

Một khi Thần Đồ Mộng Chi trở về, thì Vô Thiên Yếm Vãn cũng chuẩn bị xuất hiện, hắn sẽ bắt đầu nghênh đón một trận chiến gian khổ nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play