Thần khí khiến người người thèm nhỏ dãi đã xuất hiện, bầu không khí bị đẩy lên cao trào trong chớp mắt!

Nếu như lúc trước chỉ là hoài nghi, thì bây giờ chính là sự thật, thậm chí còn là chắc chắn mười mươi không thể nghi ngờ.

Thiên hậu Đại Càn chắc chắn đã ký kết hiệp ước bí mật với Từ ác liêu!

Nếu không thì giải thích chuyện ngọc tỉ truyền quốc như thế nào đây?

Từ ác liêu là Bồ Tát sống ư? Tán tài đồng tử ư?

(*) Tán tài đồng tử là Hồng hài nhi á ~

Không!

Từ Bắc Vọng chính là một người tư lợi đến cực đoan, nếu không có lợi ích nhất định không làm, còn khi thấy lợi ích thì lập tức khởi sát ý!

Kẻ nào dám đụng đến lợi ích của Từ Bắc Vọng, nếu có thể giữ được toàn thây xem như hắn ta đã mềm lòng từ bi, còn người có kết cục bi thảm thì thi thể chia năm xẻ bảy.

Hài cốt chất núi bên trong Thiên Xu đã đủ để chứng minh điều đó!

Mà bây giờ, Từ Bắc Vọng lại chủ động dâng tặng Thần khí, chắc chắn là vì Vũ Chiếu đã hứa hẹn lợi ích ngập trời dành cho hắn ta!

Khung cảnh tĩnh mịch như tờ, tất cả mọi người đều tự khắc chế lòng tham, cố gắng không để bản thân ngẩng đầu nhìn lên.

Khi nhìn về phía ngọc tỉ truyền quốc lòng hằng mong ước, đồng tử của Vũ Chiết thoáng chốc co rút, hơi thở mất khống chế trở nên dồn dập.

Bà ta cảm thấy bản thân giống như bị rời vào một nan đề không tìm ra được đáp án.

Hành động của Từ ác liêu trái ngược với trước kia, khiến cho bà ta đã chấn kinh càng thêm sợ hãi.

Nhưng Vũ Chiếu chỉ chần chừ trong chốc lát, sau đí một tiếng hừ lạnh để xua đi tâm ma trong lòng.

Tâm tư của nàng lúc này hoàn toàn khác lúc trước.

Cho dù là một miếng mồi tẩm độc, là bẫy sâu vô tận, bà ta cũng bị bức ép phải nhận lấy.

Nếu như cự tuyệt ngọc tỉ truyền quốc, sẽ khiến cho những người ủng hộ bà ta phải thất vọng, thậm chí khiến cho vô số người đi theo bà ta thất vọng.

Ai cũng hiểu rõ ngọc tỉ này đại biểu cho cái gì.

Nó là Thần khí, càng là biểu tượng phàm tục đại diện cho quyền lực đế vương!

Tâm tình của những thế lực đảng phái lệ thuộc hoàng hậu cũng theo đó mà khẩn trương, bọn họ vô cùng hi vọng thiên hậu nương nương nắm chắc ngọc tỉ truyền quốc.

Cùng lúc đó, bọn họ khẽ nở nụ cười nhẹ nhàng thân thiện với nam tử tuấn bị, thậm chí đến người Vũ gia cũng lộ ra sự nịnh nọt khiêm nhường trong ánh mắt.

Ván bài đã lật ngữa, thù hận trước đó khẳng định phải một bút xoá sạch.

Hiện tại, Từ công tử chính là trụ cột vững chắc của đảng Vũ gia, là nhân vật có tính quyết định liệu Thiên Hậu có thể đăng cơ hay không!

Đế Sư đứng trước quần chúng, tà áo bào xám nhạt mặc gió tung bay, sắc mặt phẫn uất thâm trầm đến mức đen như đít nồi, trái tim rớt xuống thâm sơn cùng cốc.

Ánh mắt tộc nhân Cơ gia bắn ra tia lửa hận thù, ai nấy run rẩy giống như lá cây trong mưa gió.

Hoàng Lăng sụp đổ khiến cho Hoàng tộc mất sạch mặt mũi không còn sót lại chút gì, nhưng khi so sánh với nỗi nhục thay triều đổi đại thì đã là cái thá gì?

Đời đời đế vương Cơ gia đã bị các đạo phái đỉnh lưu mỉa mai là hoàng đế bù nhìn, chính là bởi vì bọn họ không có ngọc tỉ truyền quốc.

Mà hiện tại Vũ Chiếu lại có được nó, cơ hồ lại dát thêm một tầng hào quang tôn quý vô thượng lên người bà ta, đẩy nhanh tốc độ soán quyền đoạt vị.

“Thiên hậu nương nương, người có miệng rồng, phun châu nhả ngọc thống ngự vạn dân, ngọc tỉ tượng trưng cho quyền thế nên thuộc về người.”

Từ Bắc Vọng nở nụ cười khinh vân phong đạm, thái độ chân thành đến mức chỉ nhìn sơ qua thì có thể phát giác.

Quần chúng chấn động không ngừng, tuy rằng không biết ý đồ của Từ ác liêu là gì, nhưng tên này quả thật vô cùng quyết đoán!

Cho dù là cường giả đứng sừng sững ở đỉnh cao nhất Cửu Châu, cũng không thể bình tĩnh điềm đạm dâng Thần khí cho người khác như thế.

“Vậy bản cung chỉ có thể mặt dày thay con dân Đại Càn nhận lấy.”

Vũ Chiếu không phải người bình thường, mặc dù nội tâm vẫn đang bất an, nhưng sắc mặt lại trấn định tự nhiên.

Bà ta quất nhẹ chiếc khăn quàng vai ngũ sắc, thu lấy ngọc tỉ bốn tất tinh tuỷ vào trong ống tay áo.

Xúc cảm ấm áp truyền lên da thịt, khiến tâm trạng Vũ Chiếu khoan khoái, đột nhiên sinh ra một ý nghĩ ngọc tỉ truyền quốc vốn nên thuộc về bà ta.

Giờ phút này, thế lực của đảng phái bảo hoàng giống như rơi xuống hầm mộ, tựa hồ thân thể bị đưa vào trong lăng tẩm cách đó không xa, mỗi một lỗ chân lông đều đang run rẩy.

Ngọc tỉ truyền quốc trong tay, ngày thay triều đổi đại còn xa sao?

Đến lúc đó, Vũ Chiếu triển khai thủ đoạn thanh trừng đẫm máu, đám người bọn họ còn có mấy ai may mắn sống sót?

Đế Sư cúi thấp đầu, thân ảnh loé sáng rồi rời khỏi nơi này. Ông dù có phải đi đến chân trời góc biển cũng phải tìm được mấy lão bằng hữu. Nếu không có trợ thủ thực lực mạnh giúp sức, hoàng vị Cơ gia rất khó bảo toàn.

Thấy vậy, các đạo phái lớn lữ lượt hoá thành hào quang rồi rời đi, không tiếp tục hóng chuyện nữa.

Vở kịch hôm nay khiến bọn họ chấn kinh, cảm xúc trong lòng rất khó bình tĩnh trở lại.

Tiếp theo đây, Đại Càn chắc chắn sẽ xảy ra cơn chấn động kinh thiên động địa, ngay lúc vẫn chưa làm rõ ý đồ thực sự của Từ ác liêu, hay nói cách khác, vẫn chưa làm rõ ý đồ thực sự của Đệ Ngữ Ma Đầu, thế lực nhà mình vẫn là không nên xen vào thì hơn.

“Từ ái khanh, bổn cung có mấy câu muốn tâm sự riêng với ngươi.”

Phượng liễn phấp phới một góc áo nghê thường, Thiên hậu đế quốc đưa ra lời mời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play