Trông thấy một hộp bánh ngọt chỉ còn lại một ít mảnh vụn, Đệ Ngũ Cẩm Sương lập tức ném cho con mèo ngu ngốc kia.

Phì Miêu kêu meo meo một cách sung sướng, vươn đầu lưỡi ra liếm khắp nơi, nó mang bánh ngọt giấu đi, muốn ăn lén một mình.

Đại phôi đản cuối cùng cũng biết chia sẻ, chắc chắn là ăn đến ngán rồi!

Ngũ quan hoàn mỹ của Đệ Ngũ Cẩm Sương vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng đôi mắt xanh thâm thúy lại cất giấu một tia cảm xúc kỳ lạ.

Đã rất lâu rồi không giẫm lên mặt chó săn, ngược lại còn đánh mất thú vui lớn nhất của ngày thường.

Mèo mập lùi một chút rồi chạy ra ngoài, linh quang trong tròng mắt bắn ra bốn phía, nó không khỏi cười hì hì.

Đại phôi đản chắc chắn là đang nghĩ đến chuyện ban thưởng, nếu nàng không muốn thân thiết với tiểu phôi đản, meo meo có thể dũng cảm mà đứng ra làm giúp.





Tại vực thẳm Lâm Thiên, một chiếc chiến thuyền cổ đứng vững vàng giữa không trung trùng trùng điệp điệp, cái bóng của nó gần như che khuất cả bầu trời.

Vào giờ phút này, bầu không khí bên trong chiến thuyền giống như đang rơi vào trong một hầm mộ lạnh băng, thê thảm, thống khổ, tang thương bao trùm!

Sắc mặt của vô số cường giả đều trắng bệch, giống như là xương sọ bị để lộ ra ngoài, ngay cả linh hồn cũng cảm thấy ớn lạnh.

Bọn hắn chỉ vừa mới đến, không ngờ đã phải chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng đến nhường này

Hai trăm thiên kiêu hàng đầu đã bỏ mạng!

Đây không phải là hai trăm con sâu con kiến!

Những cái tên đã biến mất trên tấm bia đá đã chứng tỏ, tất cả bọn hắn đều đã rơi đầy!

Mà đằng sau ba chữ Từ Bắc Vọngở lại có thêm trọn vẹn ba vạn điểm sáng!

Ban đầu, bọn hắn cứ nghĩ Đệ Ngũ ma đầu đã rất độc ác và máu lạnh rồi, nhưng có vẻ vẫn có chút thua kém khi so sánh với Từ ác liêu.

Hắn ta hung ác đến mức tất cả chúng sinh Cửu Châu không khỏi hoảng sợ!

Đúng là độc ác ngập trời!

Cường giả của các thế lực lớn cảm thấy lạnh toát cả người, từng khuôn mặt một dần mất đi huyết sắc.

Nếu như nói trước đây, bọn hắn chỉ nảy sinh một chút cảnh giác đối với Từ ác liêu, nhưng bây giờ chính là lòng hận thù tựa như dòng sông cuồn cuộn chảy đến bất tận!

Nhà ai mà không có một hai thiên kiêu chết dưới tay tên ác liêu này?

Càng không cần nói đến những người kế vị được các thế lực hàng đầu cẩn thận tỉ mỉ bồi dưỡng, tất cả bọn hắn đều được gia tộc ký thác kỳ vọng, hy vọng có thể vươn lên trời cao, vang danh Cửu Châu, nối tiếp vinh quang của đạo thống!

Nhưng bây giờ thì sao?

Tất cả đều đã chết.

“Nợ máu phải trả bằng máu!”

“Trời muốn diệt vong, tất khiến cho điên cuồng!”

“Trừ khi Từ Bắc Vọng vĩnh viễn không rời khỏi Thiên Xu.”

Những người đứng đầu của các đạo giáo khác nhau bắt đầu thảo luận, dự định cùng nhau đem quân đi dẹp loạn, về sau vào một thời kỳ nào đó có thể đòi lại công đạo cho thiên hạ.

Mối thù này căn bản không thể nào hóa giải, nếu như chỉ có mấy gia tộc thì cũng không sao, nhưng hiện tại đã có tới hai trăm gia tộc thế lực lớn nhỏ, một khi bọn hắn tập hợp với nhau thì có thể tạo ra lực lượng không thể ngăn cản!

“Phượng Khuyết quả thực vô cùng huyền bí, nhưng từ khi thánh địa Tứ Tượng xuất hiện cho đến nay, chúng ta cũng đã trải qua muôn vàn khó khăn gian khổ, bao nhiêu sóng gió của vạn kiếp, đã bao giờ e sợ kẻ địch nào chưa?”

“Thánh tử không thể chết vô ích!”

Trong không gian rộng lớn của cỗ xe được kéo bởi bốn con hung thú viễn cổ, một thân hình đang đứng cong lưng, đó là một lão yêu quái có dáng người thanh mảnh, dồi dào sức lực.

Đạo vận toàn thân cùng tự nhiên, xen lẫn một chút phép tắc, mỗi khi ông ta hành tẩu, dường như cả đất trời cũng hòa cùng một nhịp thở với ông ta.

Lúc ông ta nói ra những lời này, sắc mặt âm trầm vô cùng.

“Rõ!”

Mấy cường giả nghe vậy, sắc mặt đều trở nên nghiêm túc hơn, đồng thời cũng hiểu rõ thái độ của lão tổ tông.

Bằng bất cứ giá nào cũng phải trả thù!

Bọn hắn không tin Đệ Ngũ Ma Đầu thật sự có thể bảo vệ hắn!

Cảnh tượng này không chỉ diễn ra tại thánh địa Tứ Tượng, lửa giận của các thế lực lớn khác cũng đều đang sôi trào thiêu đốt!

Bọn hắn nhất định phải loại bỏ mối tai họa này!

Nếu không trong tương lai có thể dẫn đến loại tai họa không thể tưởng tượng nổi!

Trong con thuyền cổ xen lẫn những dòng phù văn, Độc Cô Vô Địch ngồi chính giữa tế đàn, ý thức đang nhìn trộm từ hư không, nhưng lại bị một vách tường băng ngăn cản.

Hai con ngươi của hắn hiện lên một tia ảm đạm khó hiểu, Độc Cô Vô Địch chậm rãi đứng dậy rồi đi qua đi lại.

Đệ Ngũ Ma Đầu rốt cuộc là đã đạt đến trình độ nào rồi?

Mặc dù song phương đã từng giao chiến, nhưng cũng chỉ thăm dò nhẹ nhàng, căn bản là không thể phô diễn được thực lực chân thật của nàng.

Có phải Thiên Thần Điện cũng nên tham dự vào cuộc vây quét này?

“Kẻ này quả thật có thể trấn áp cả một thời đại.”

Độc Cô Vô Địch nhẹ nhàng cảm khái một tiếng.

Suy đoán của hắn quả thật không sai.

Nói một cách chính xác, hai tên luân hồi chuyển thế đứng đầu bảng Thiên đều không thuộc về thời đại này, sức mạnh của Từ Bắc Vọng hoàn toàn có thể càn quét những người cùng thế hệ của hắn.

“Đăng đỉnh Thiên Xu…”

Khí tức xung quanh Độc Cô Vô Địch trở nên hỗn loạn, sát khí đáng sợ bắn ra!

Nếu Từ Bắc Vọng không thể đăng đỉnh, Thiên Thần Điện cũng không cần phải trêu chọc đến Đệ Ngũ Ma Đầu, tạm thời có thể buông tha cho kẻ này.

Nhưng mà…

Một khi Từ ác liêu có được một sợi Hồng Môn Tử Khí, hắn ta sẽ có cơ hội siêu thoát, thành tựu trong tương lai ít nhất cũng đạt đến cảnh giới Bán Bộ Chí Tôn.

Mối uy hiếp lớn như vậy thì nhất định phải giết chết, hắn ta tuyệt đối không thể để một Đệ Ngũ Ma Đầu khác tiếp tục càn qua Cửu Châu!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play