MANG THEO SIÊU THỊ LỚN ĐÀO VONG

CHƯƠNG 3 : PHÓ BẢN KHÁCH SẠN BỐC CHÁY


1 tháng


Khách sạn đã hoàn toàn rơi chìm trong biển lửa, không còn người may mắn chạy thoát xuống đấy nữa.

Những người sống sót phân tán ra tìm con đường rời khỏi nơi này, nhưng không một ai có thể rời đi nơi này.

Lâm Vi lại trở về bên cạnh Bạch Khương, ngạc nhiên nói: "Rõ ràng cửa khách sạn liền ở phía sau, nhưng không một ai có thể đi ra, bọn họ có người đi đến phía sau khách sạn mặt nói tường không cao có thể bò lên, nhưng không ai có thể bò ra ngoài! Giống như có ma thuật đem chúng ta nhốt ở chỗ này ! Bạch Khương, em nói nơi này có phải là địa phủ mới xây hay không? Hoặc là thiên Đường mới! Người đã chết còn có thể được tới nơi này, thật kỳ dịu!"

Bạch Khương cơ thể đặt biệt khó chịu, đầu óc lại cực kì tỉnh táo, chỉ chuyên chú nhìn khách sạn phía trước. trong một biển khói lửa tận cùng, nàng giống như nhìn thấy thứ khác: "Cô thấy bên trong khách sạn, hình như có phải hay không có một thứ gì đó phát sáng, ánh sáng mắt."

Lâm Vi nhìn sang: "Có đâu á…Á hình như thật sự có kìa!"

Càng lúc càng nhiều người phát hiện ánh sáng trong đám cháy rực, tìm không thấy đường ra mọi người đều mệt đến ngồi xuống, nói: "Chờ lửa tắt chúng ta liền đi vào tìm manh mối đi!"

Đám lửa cháy rất lâu, tất cả mọi người đều không có di động hay đồ đạc, trên người đều mặc quần áo của khách sạn, cũng không biết khách sạn bị cháy từ bao giờ. Bạch Khương đói bụng đến hai mắt tái xanh thì khách sạn mới được dập tắt chờ đám cháy nguội đi. Mọi người đi lên mặt đất còn nóng, cẩn thận tiến vào phế tích, tại giữa phế tích phát hiện một quầng sáng màu trắng quang quyển.

"Này, đây là cái gì a?"

"Giống như truyền tống trận trong trò chơi! Mọi ngươi nói vòng tròn này có phải chính là đường ra hay không?"

"Chỗ này thật là quỷ dị, mặc kệ tôi sắp chết đói rồi!"

Một thanh niên vọt vào, tiến vào quầng ánh sáng trắng trong nháy mắt đã biến mất không thấy.

Mọi người kinh hô.

"Anh ta đã bị đưa đến nơi nào rồi sao? đằng sau mặt vòng tròn... Nó có khi nào lại đưa chúng ta đến phòng đang cháy tiếp không?"

"Tội rất sợ hãi ta không dám đi."

Bạch Khương hỏi Lâm Vi: "Tôi muốn đi, chị có muốn đi không?"

Lâm Vi do dự một chút: "Vậy, chúng ta cùng nhau đi đi."

Hai người là nhóm thứ hai tiến vào quầng ánh trắng sáng, vừa mới bước vào, Bạch Khương cảm giác tầm nhìn nháy mắt biến hóa, cô đi vào một địa phương mới!

"Em, Em có nghe thấy không? Nơi này là chỗ nào, rất kỳ lạ, thật sự rất kỳ lạ a!"

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Vi trợn mặt há hốc mồm, vẻ mặt ngơ ra, Bạch Khương cũng suýt chút nữa quên mất hô hấp.

Mắt thấy cột đá màu đen không đếm nổi xung quanh, quả thực có thể nói là một mảnh rừng cột đá, trên cột đá không hề có hoa văn, lại làm cho người ta có loại cảm giác nguy hiểm chèn ép trầm trọng, có cột đá phía dưới còn có một cái vòng sáng màu trắng. Bạch Khương quay đầu lại, quả nhiên phía sau nàng cùng Lâm Vi cũng là một cái cột đá,cúi đầu, dưới chân quả nhiên cũng có một cái vòng sáng.

"Quá thần kỳ, nơi này đến tột cùng là nơi nào ah!" Lâm Vi kích động nắm chặt tay Bạch Khương. Bạch Khương cầm tay ngược lại: "Chúng ta đi thôi, người kia ở chỗ đó."

Người đầu tiên lao qua ánh sáng trắng quả nhiên còn ở đây, thấy bọn họ đi ra liền xông lại: "Tại sao chỉ có hai người các cô những người khác đâu? Nơi này thật sự mẹ nó quá tà môn! cột đá ở khắp mọi nơi!"

Vừa nói xong, trong vầng sáng lại đi ra vài người, cùng lúc đó, trong đầu Bạch Khương mạnh mẽ tràn vào rất nhiều thông tin.

[ Người chơi Bạch Khương thông qua bình thường phó bản: Khách sạn hoả hoạn thoát hiểm, đạt được 4 điểm tích lũy, cá nhân tài khoản kích hoạt, tính lũy trung tâm mở ra thương mại. Hướng dẫn sử dụng trò chơi như sau, có thể được xem lại...]


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play