Tôi cứ nghĩ mình là nữ chính, vì tôi là người xuyên không.
Nhưng mà khi tôi nhìn lại mình, một bạch phú mỹ điển hình, xuất thân tốt, dáng người đẹp, khuôn mặt xuất chúng, thành tích học tập cao, tính tình rộng rãi, hoạt bát, còn có một người trúc mã điển trai đăng đối nữa chứ!!!
Chết cmnr, này không phải thiết lập của nữ phụ phản diện thường thấy trong tiểu thuyết hay sao?
"Bình tĩnh nào," Tôi tự nhủ, "Biết đâu lại là câu chuyện về tiểu thư nhà giàu cùng thư sinh nghèo thì sao?”
Vậy là tôi bắt đầu chú ý đến những chàng trai xung quanh, xem có ai quần áo bạc màu, ánh mắt u ám, lúc nào cũng cắm đầu vào sách vở hay không.
Nhưng! Không! Hề! Có!
Vì từ trước đến nay tôi luôn học trường tư, các bạn cùng lớp cũng là con nhà giàu có.
Đó chính là lý do khiến tôi tin rằng mình đang sống trong một cuốn tiểu thuyết và đảm nhận vai diễn khá quan trọng - bởi vì tôi quá xuất sắc!
Nhưng mà, từ tiểu học đến cao trung, tôi vẫn chưa gặp được chàng trai nhà nghèo nào cả.
Không sao cả, có lẽ người ta sẽ sớm chuyển trường đến đây thôi!