Mỹ Nhân Cá Mặn Bệnh Tật Bạo Hồng Trong Show Thiếu Nhi

Chương 7


1 tháng

trướctiếp

Cẩu Dậu ngồi đàng hoàng giơ tay lên, tỏ vẻ mình có điều muốn nói với chủ nhiệm Tống.

“Cậu nói đi.” 

Chủ nhiệm Tống thích người lễ phép, giống như Mạt Mạt nhà cậu Yến, khiến người ta vô cùng hài lòng. 

“À, cũng không phải vì lý do này, tính tình của cậu ấy luôn không tốt lắm.” Cẩu Dậu đã nhẫn nhịn cái tính chó của Yến Cửu rất lâu rồi, nhân cơ hội này còn chửi thêm một câu: “Còn tệ hơn cả chó.” 

Chủ nhiệm Tống: “...” 

Ba người ở trong phòng này cộng lại cũng không đáng tin bằng một nửa cậu Tư. 

***

Một tay Yến Cửu ôm con, vừa bước ra khỏi phòng tắm, điện thoại di động trong túi đã rung lên. 

Mạt Mạt đã tắm xong còn đang mặc áo choàng tắm hình con gấu, cậu nhóc đang vui vẻ ôm hôn mặt ba mình không ngừng, thấy có người gọi điện cho Yến Cửu, cậu nhóc không nỡ chẹp miệng, biết điều im lặng dựa đầu lên vai của Yến Cửu.

“Ba nghe điện thoại xong sẽ chơi với con nhé?” 

Yến Cửu cười cọ trán vào gương mặt tròn đầy thịt của Mạt Mạt, tay còn lại nhấn nhận điện thoại: “Xin chào, cho hỏi là ai vậy ạ?” 

Điện thoại của cậu đã bị vỡ nát trong vụ tai nạn xe, điện thoại bây giờ là do Văn Chinh mua mới cho cậu, mà số người nhắn tin đến quá đông, trong sim điện thoại không chứa đủ nên có rất nhiều thông tin liên lạc không có trong điện thoại mới.

Tín hiệu ở bên kia không tốt lắm, Yến Cửu kiên nhẫn cầm điện thoại di động, chậm rãi đi đến ghế sô pha ngồi xuống, kéo tay Mạt Mạt: “Lại đây, ngồi trên đùi ba.”

Cậu có hơi mệt mỏi, vừa nãy còn tự tắm cho Mạt Mạt, bị hơi nóng xông vào người, lúc này cậu cảm thấy có hơi choáng váng hoa mắt. 

Mặc dù Mạt Mạt còn nhỏ nhưng cũng biết Yến Cửu không khỏe, cho nên dù có nghe lời ngồi trên đùi Yến Cửu, cậu nhóc cũng không dám dùng toàn bộ sức nặng lên đùi cậu, mà hai chân nhỏ lén chống trên ghế sô pha. 

“Tiểu Cửu! Là tôi đây!” 

Nghe giọng nói quen thuộc qua điện thoại, Yến Cửu sửng sốt hồi lâu, sau đó mới phản ứng lại: “À, Hòa Lý.” 

Ngoại trừ việc cậu cảm thấy mơ hồ về dung mạo của người đối diện thì dường như cậu lại có thể nhớ được rất nhiều người. 

“Đúng vậy, là tôi!” Người quản lý Chân Hòa Lý vô cùng kích động: “Tiểu Cửu, cậu thật sự không sao chứ?” 

“Không sao, các chỉ số đều bình thường.” Yến Cửu chải tóc cho Mạt Mạt, phát hiện cậu nhóc đang cố gắng chống hai chân nhỏ để giảm bớt sức nặng cho cậu, cậu bất đắc dĩ cười một tiếng, ôm lấy cậu nhóc vào ngực hôn một cái. 

Mạt Mạt vui vẻ múa máy tay chân, tay chân nhỏ nhắn núng nính che miệng đang toe toét. 

“Tôi còn định từ chối chương trình thực tế thiếu nhi mà cậu nhận lời trước kia, nhưng nghe cậu nói tình trạng bây giờ của mình hình như đã khỏe lại rất nhiều rồi nhỉ?” Chân Hòa Lý ân cần thăm hỏi. 

“Tôi phải hỏi ý kiến của Mạt Mạt một chút, nếu bé đồng ý quay, hai chúng tôi có thể…”

Nghe Yến Cửu nói “hai chúng tôi”, Mạt Mạt cũng không quan tâm đến chuyện bản thân có hiểu hay không, lập tức trả lời thật lớn: “Đồng ý!” 

Mạt Mạt có thể đi chơi với Cửu Cửu, đi đâu cũng được hết! 

Yến Cửu bật cười chuyển lời của Mạt Mạt: “Bé đồng ý rồi.” 

“Vậy tôi sẽ thông báo cho ekip chương trình… Tên thật của Mạt Mạt là gì thế, Tiểu Cửu cậu thấy…” 

Đương nhiên Chân Hòa Lý biết rõ tình hình của Yến Cửu, nhưng cũng sợ nhà họ Yến và Tư Việt gây áp lực cho công ty, tất nhiên bọn họ cũng không dám tùy tiện nói những chuyện này ra ngoài. 

“Yến An.” Yến Cửu nói: “Tên thật là Yến An.” 

Câu trả lời này hoàn toàn không giống với dự đoán của mình, Chân Hòa Lý ngạc nhiên “ồ” một tiếng, nói thầm “Mình bớt quan tâm đến chuyện của người giàu đi”. Sau đó lại trả lời Yến Cửu: “Được rồi, bây giờ tôi đang ở thành phố Cương, đến lúc về thành phố Kinh Hải tôi sẽ đến thăm cậu, Tiểu Cửu cậu nghỉ ngơi cho khỏe nhé.” 

Cúp điện thoại, Yến Cửu dựa vào ghế sô pha, thở dài một hơi.  ( truyện đăng trên app TᎽT )

Cậu là cô nhi, từ nhỏ đã được vợ chồng nhà họ Yến tốt bụng nhận nuôi, yêu thương cậu đến lúc lớn, mặc dù sau này anh cả là chủ nhà tương lai vẫn luôn nghiêm khắc với cậu, nhưng thật lòng thì anh ấy vẫn hết sức yêu thương cậu.

Nhưng Yến Cửu cũng biết, dù sao mình cũng đã trưởng thành rồi, không thể gặp chuyện gì cũng nhờ người nhà giải quyết giúp được. 

Huống chí… Dựa vào tình hình trước mắt là không có tiền gửi ngân hàng, không có công việc lương cao, bây giờ mà muốn ly hôn, không làm tốt thì vừa khéo với ý muốn của Tư Việt, chưa kể chuyện chia tài sản trong giới nhà giàu cũng đâu có đơn giản, nếu thật sự chỉ dựa vào suy nghĩ muốn ly hôn của cậu, rất có thể cậu bây giờ cậu sẽ mất Mạt Mạt. 

Nghĩ đến đây, tay Yến Cửu ôm Mạt Mạt hơi siết chặt. 

Đúng vậy, trước mắt cậu vẫn chưa thể ly hôn. 

Kiếm tiền quan trọng hơn.

“Buồn của Cửu Cửu mau bay đi đi ~”. Mạt Mạt vỗ vỗ, cuối cùng chui vào khuỷu tay của Yến Cửu. 

Bị đôi mắt đen to tròn lấp lánh của nhóc con nhìn chăm chú, Yến Cửu như được cổ vũ, hạnh phúc cam đoan: “Mạt Mạt, ba nhất định sẽ chăm sóc con thật tốt!”

Mạt Mạt cũng được cổ vũ, cũng không chịu thua kém ưỡn ngực, bàn tay thịt siết chặt thành cái bánh bao nhỏ nói: “Mạt Mạt cũng sẽ chăm sóc cho Cửu Cửu thật tốt!” 

*

Sau khi Yến Cửu tỉnh lại, căn phòng bệnh này vẫn luôn không được yên tĩnh, cho đến khi cậu nhận điện thoại của Chân Hòa Lý, cậu mới thật sự có thời gian để chơi với Mạt Mạt một chút. 

Nhưng trước đó, cậu có một vấn đề muốn hỏi. 

“Mạt Mạt, daddy đối xử với con thế nào?” 

Yến Cửu sốt ruột muốn biết thái độ của Tư Việt với con mình. 

Nhớ đến lúc trước daddy từng nghiêm túc cảnh cáo mình, trước khi daddy về thì không được ăn kẹo, Mạt Mạt tủi thân mếu máo, dùng cơ hội này để tố cáo: “Daddy không thích Mạt Mạt…” 

Quả nhiên… Nhân vật công chính mặt người dạ thú. 

“Không sao, em bé ngoan, chờ sau khi ba và daddy của con ly hôn, con sẽ không còn chịu tủi thân nữa.”

Yến Cửu đau lòng ôm lấy Mạt Mạt, vội vàng an ủi cậu nhóc, không hề chú ý đến đến việc Mạt Mạt còn chưa nói hết câu.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp