Anh vốn có ngoại hình đẹp, lại thêm cố tình trưng ra điệu bộ vô tội, sao Yến Cửu thật thà ngốc nghếch có thể là đối thủ của anh.
Nghe vậy, Yến Cửu lại tiến đến gần hôn lên má Tư Việt: “Sau này anh sẽ cố gắng nói chuyện đàng hoàng với em, từ từ nhé.”
Nếu năm đó không nhờ có cái mã đẹp này, Tư Việt đã không thể thuận lợi dụ Tiểu Yến Cửu vào tay rồi, vì vậy nên anh khá tự tin vào năng lực quyến rũ Yến Cửu của mình.
Tư Việt nở nụ cười: “Không cần, anh thế này đã tốt lắm rồi.” Mười mấy năm rồi, cũng không phải nói sửa là sửa được, huống chi anh đã quen lâu rồi.
Yến Cửu nghe vậy thì càng vui hơn, ước gì có thể xông đến ngoại ô phía Tây đào sạch hạt cải dầu còn lại trên núi cho Tư Việt.
Yến Hằng tự nhận mình đã lớn tuổi, sợ tới viêm khớp, thật sự chịu không nổi xu hướng đùa giỡn của đôi vợ chồng này, bèn rời khỏi phòng khách suýt bị phủ màu phố đèn đỏ trước, đi đến phòng dành cho chó tìm Mạt Mạt.
Mạt Mạt đang nằm sấp bên cạnh lồng giữ ấm, nhìn chằm chằm vào chú cún con đang ngủ say bên trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT