“Đúng là ác độc, em ghét đến mức không thể băm vằm…”
Yến Hằng không còn kiên nhẫn nữa: “Nói thẳng đi.” 
Anh ấy định đưa Hương Hương và Gia Gia đến rồi đi ngay, không ngờ Yến Cửu lại ôm thêm một con trở về. 
Đúng là Yến Hằng không nỡ rời đi, thậm chí còn muốn mang con chó con này cùng với cả hai mẹ con chó sắp đến kia về nhà họ Yến nuôi luôn. 
“Em và Mạt Mạt đã nghĩ xong tên cho nó rồi.” Giọng nói của Yến Cửu mang theo chút buồn phiền, thêm chút phong cách lãng mạn của nhà thơ: “Em nhặt được nó trong ngày tuyết rơi ở thành phố Điện ảnh và Truyền hình, vừa hay anh Sinh còn vượt qua rất nhiều khó khăn trắc trở để lấy được vai diễn mà mình mong muốn, mọi người cũng rất vui vẻ, có câu thơ là ‘núi thẳm non sâu mờ khuất lối, liễu xanh hoa thắm phủ một thôn’, nên em thấy…” 
Vẻ mặt của Yến cửu rất nghiêm túc, trông như đã suy nghĩ rất kỹ lưỡng, không có chút đùa giỡn nào. 
Tư Việt và Yến Hằng hiếm khi lại thấy vẻ mặt này của cậu nên thái độ cũng trở nên nghiêm túc, chờ đợi cái tên mà Yến Cửu đặt cho chó con. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play