Nói đến đây, Yến Cửu lại hơi căng thẳng rụt vai, cậu sợ hãi nói: “Nhưng anh Sinh là ảnh đế á, anh thật sự sợ không biết mình có thể diễn chung với anh ấy không.” 
Tư Việt xoa đầu của cậu an ủi: “Anh cứ diễn như tiên quân bị ép buộc yêu trong nhà tắm ý, anh diễn được cả nét không cam lòng chịu sỉ nhục, không biết phải làm sao, bàng hoàng cơ mà, anh có thể giành cúp ảnh đế.” 
Yến Cửu chợt cười rộ lên, cậu dần thả lỏng rất nhiều: “Em ỷ vào việc anh không nhớ gì nên mới ăn hiếp anh chứ gì.” 
Tư Việt cười hôn cậu một cái, sau đó vuốt tay: “Ở chỗ mẹ mà anh còn uống say rồi kéo em diễn cảnh tình yêu đáng quý của thiếu niên sa ngã và kim chủ mà.” 
Yến Cửu sợ hãi nhìn anh: “... Không tin.” 
“Tùy anh thôi.” Tư Việt đứng lên, anh cúi người, dễ dàng bế sư tử nhỏ đang vô cùng sợ hãi, sải bước đi về phía xe. 
Yến Cửu dè dặt ngồi ở ghế phó lái, cậu vừa muốn ngồi thẳng để xem thử xe của mình thì bị Tư Việt đè lại để thắt dây an toàn: “Xe của anh em bảo tài xế đến lái về rồi.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play