Toàn là Yến Cửu luôn khiêu khích và Tư Việt luôn kiên nhẫn với cậu.
Tất nhiên Tư Việt vẫn rất hứng thú với cái loa nhỏ của Yến Cửu, nhân lúc người trong lòng không chú ý, anh lập tức lấy cái loa nhỏ ở trong túi của Yến Cửu ra: “Ồ, màu xanh neon à, ở đâu ra vậy?”
Cái màu này xui xẻo lắm.
Yến Cửu còn đang đắm chìm trong sự chột dạ vì đổ oan cho Tư Viêt, lúc nghe Tư Việt hỏi vậy, cậu nhỏ giọng lầu bầu: “Màu đen và màu trắng giá bảy mươi tệ, cái màu xanh neon này ba mươi lăm tệ.”
Tư Việt cười, đội mũ cho Yến Cửu: “Cậu Yến của chúng ta giàu nứt đố đổ vách thế này mà mua đồ còn phải nhìn giá à?”
Yến Cửu đoạt lại cái loa nhỏ của mình, cậu vừa cầm trong tay chơi, vừa kiêu ngạo nói: “Anh đúng là giàu thật, nhưng anh không ngốc, chức năng giống nhau, tại sao phải để ý đến màu sắc chứ?”
Vừa dứt lời, Tư Việt ho nhẹ một tiếng: “Nhưng nó màu xanh lá.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT