Văn Chinh vừa dứt lời liền nghe thấy Yến Cửu bật cười đầy khinh thường.

“Ha... Đúng là làm phiền anh ta phải phí tâm mà.”

Nói xong, cậu nắm tay Mạt Mạt, tay còn lại cầm khối rubik Ultraman Gaia, đôi chân dài nghênh ngang rời đi.

Thái độ ung dung, ánh mắt khinh miệt thì có thể giải thích là “đầu óc quả thực hỏng rồi” ngoại trừ việc...

Văn Chinh lấy điện thoại vẫn luôn được duy trì kết nối từ trong túi áo ra, báo cáo vào micro: “… Đúng ạ, cậu Yến lại bắt đầu bắt chước cái nụ cười tà mị của tổng tài bá đạo rồi.”

Giọng nói trong ống nghe trầm thấp, cũng có phần khàn khàn, dù đang bệnh nhưng cũng không lấn át được giọng điệu lạnh lùng kiêu ngạo, vẫn mang theo khí chất bình tĩnh thường ngày: “Phái người trông chừng.”

...

Văn Chinh đứng ngoài cửa, mở màn hình nhận diện khuôn mặt cùng giao diện khóa vân tay, nói với Yến Cửu: “Sức khỏe của cậu Tư đã khá hơn nhiều rồi ạ, tôi nghe bảo là cậu sẽ không về biệt thự nên có nhờ chú Trần đưa chó của cậu qua.”

Nghe đến đây, Yến Cửu mới hứng thú nhướng mày.

Nhân vật công quỷ kế đa đoan này cũng biết làm mấy việc có tính nhân đạo đấy chứ.

Cửa vừa hé mở, Yến Cửu đã nghe thấy tiếng chó cưng của mình kêu, trong mắt lập tức ánh lên ý cười.

Văn Chinh nghĩ đến chuyện chú chó Akita này luôn có thái độ thù địch với mình, vô cùng tự giác mà lùi lại một bước, ý bảo Yến Cửu rằng anh ta chỉ có thể đưa đến đây: “Cậu Yến à, Lily không thích tôi cho lắm, vậy nên tôi không dám vào làm phiền đâu.”

“Vào uống nước đi, trợ lý Văn, để tôi nhốt nó vào chuồng.”

Người đã tới cửa, Yến Cửu ngại cứ để cho người ta rời đi như thế.

“Không cần đâu ạ, cảm ơn cậu Yến. Tôi xin phép đi trước, công ty vẫn còn có việc.” Văn Chinh lịch sự xua tay.

Có vào nhà thì cũng chính anh ta phải tự rót nước, thà về sớm còn hơn.

Văn Chinh liếc nhìn điện thoại, nói thêm: “Bữa tối sẽ có người từ biệt thự mang đến, mong cậu Yến nghỉ ngơi thật tốt.”

“Mạt Mạt, tạm biệt chú Văn đi nào.” Yến Cửu nắm lấy tay nắm cửa, dùng thân mình chặn lại khe cửa, ngăn không cho Hồng Cương đang ngo ngoe chuẩn bị lao đến nhe răng với Văn Chinh.

Mạt Mạt thích gần gũi với mọi người, thế nên cách chào tạm biệt cũng vô cùng nhiệt tình.

“Cháu chào chú Văn ạ~.” Cậu nhóc được Văn Chinh ôm vào lòng, vô cùng tin tưởng mà lắc lư đôi chân ngắn ngủi của mình, thì thầm vào tai Văn Chinh: “Chú Văn, daddy có bự lên không ạ? Chú phải nhanh khiến daddy bự lên đó~.”

Chờ khi daddy về là cậu có thể ăn kẹo rồi!

***

Mấy ngày này, Mạt Mạt đều ở cùng Yến Cửu đang hôn mê, đã lâu không trở về biệt thự, tất nhiên cũng sẽ nhớ bạn bè.

Tuy nhiên, lúc thấy mấy chú chó đều điên cuồng nhảy về phía Cửu Cửu, không thèm đếm xỉa gì đến một đội trưởng như Mạt Mạt, Mạt Mạt vô cùng bất bình! ( truyện trên app tyt )

Thế nên, cậu nhóc bắt chước vẻ mặt nghiêm nghị thường ngày của daddy, xòe hai bàn tay ngắn ra, bĩu môi đứng chắn mặt Yến Cửu, dạy dỗ chú chó ngao Ý còn cao hơn cả cậu nhóc: “Việt Quất~ co người lại nhiều lần rồi, mau, xếp, hàng! Phải làm gâu gâu lịch sự!”

Chú chó ngao Ý được gọi là “Việt Quất” giả vờ không hiểu, tiếp tục kiêu ngạo mà đứng trước mặt Yến Cửu, mặt dày chờ chủ nhân lớn chăm sóc.

Mạt Mạt lại nghiêm túc nhấn mạnh: “Gà con tới trước mà! Phải lịch sự chứ!”

Nói đúng, không có quy củ thì sao thành được vuông tròn.

Yến Cửu nhịn cười, nhìn bé con nhà mình có nề có nếp mà giảng giải đạo lý cho mấy con chó còn cao hơn cả cậu nhóc.

Nhìn thấy Mạt Mạt động viên nó, chú chó săn nhỏ lông vàng bị Việt Quất hạ gục đứng dậy khỏi mặt đất, sau đó tự đắc mà lắc cái đuôi to, liếc nhìn Việt Quất như muốn nói “Mi còn đứng đây làm gì, chờ ông đây mời mi đi chắc.”

Nghe vậy, Việt Quất mới không cam lòng mà chảy nước miếng, chán nản quay người lại xếp hàng phía sau lông vàng.

“Xếp thành hàng rồi nè.” Mạt Mạt quay người, ưỡn ngực kiêu hãnh nhìn về phía Yến Cửu, nói với cậu: “Cửu Cửu có thể vuốt ve gâu gâu rồi!”

Nhìn thấy vẻ mong đợi trong mắt cậu nhóc, Yến Cửu xoay cổ tay, chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu nhóc trước tiên.

...

Sau khi hai ba con thích nghi với cuộc sống giản dị ở khu nhà Giang Tỳ Loan, rất nhanh đã đến ngày quay đầu tiên của <Bé Yêu Xuất Phát Nào>.

Lúc nhận được danh sách khách mời mà Chân Hòa Lý gửi cho mình, Yến Cửu xác nhận tiền cát xê của cậu, mãi cho đến khi hỏi Chân Hòa Lý mà cũng không tin, mở điện thoại ra nhìn mới bắt đầu bỏ qua.

<Bé Yêu Xuất Phát Nào> mời tổng cộng năm nhóm khách mời, ngoại trừ Yến Cửu bị xoay quanh bởi scandals thì họ đều là những nhân tài kiệt xuất ở mọi ngành nghề, bao gồm cả các cặp ba con nhà ảnh đế, đỉnh lưu, nhà vô địch Tán thủ và cả ba con Phó Tổng giám đốc đài truyền hình Phù Vân.

Sau khi nhìn qua đội hình khách mời, Yến Cửu hiểu sơ sơ được ý đồ của ekip chương trình, cũng biết được vị trí của mình và Mạt Mạt trong lòng bọn họ.

Phân biệt đối xử.

Nhưng mà đúng thì cũng đúng, Yến Cửu không có ý định nghe theo sự sắp xếp của ekip chương trình, trở thành vật hi sinh để tăng lượng truy cập của họ.

Chiếc điện thoại trên bàn trà chợt rung lên.

Yến Cửu nhìn thoáng qua, là tin nhắn của Chân Hòa Lý.

[Thăng quan phát tài để bắt cóc Mạt Mạt: Tiểu Cửu, cậu dậy chưa, ekip chương trình nói chín giờ sẽ từ đài truyền hình đến đấy. Bây giờ hẳn đang chuẩn bị kịch bản và nhiệm vụ rồi.]

Thời gian hiển thị trên điện thoại là tám giờ năm phút, Yến Cửu cụp mắt xuống, ngón tay dài gõ nhẹ vào màn hình.

[Bóng rừng: Vẫn kịp, tôi xuống tầng vứt rác đã.]

Sau khi nhấn gửi, Yến Cửu cất điện thoại, quay sang nói với Mạt Mạt đang xem TV: “Mạt Mạt, ba xuống nhà vứt rác nhé, tí ba sẽ quay lại ngay. Con ở trong phòng đừng tùy tiện mở cửa cho người lạ nhé.”

Bởi vì bị Tư Việt hạn chế, Mạt Mạt không được phép xem các thiết bị điện tử như điện thoại di động hay máy tính bảng, thậm chí số lần xem TV cũng bị giới hạn ba lần một tuần, mỗi lần không quá hai giờ.

Hôm nay là ngày xem TV của Mạt Mạt, thế nên Yến Cửu không muốn làm phiền thời gian quý báu của cậu nhóc.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play