Bây giờ không còn đủ tiền để uống rượu nên chỉ còn dư chút trà này, mỗi lần bố Lâm chỉ dám dùng một ít.
Nhưng trà rất thơm, một xíu thôi cũng có thể pha ra nhiều lần.
Rất nhanh, nước trà thơm dịu được mang lên.
Tư Niệm đứng dậy, chỉ vào đống đồ bên cạnh giỏ lớn nói: “Chị dâu, mẹ, chúng ta mang những thứ này vào phòng trước đi.”
Bố Lâm mẹ Lâm trước đó đã nhìn thấy nhưng không dám nói gì, lúc này trên mặt đầy xấu hổ: “Bố mẹ nào có dám nhận nhiều đồ tốt thế này của các con, chúng ta nợ các con đã đủ nhiều rồi.”
Tư Niệm lắc đầu nói: “Nên nhận thì cứ nhận, anh ấy là con rể của bố mẹ, không cần quá khách sáo.”
Chu Việt Thâm đứng dậy: “Để cháu mang vào trong cho.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play