Kỳ Diệc Trần đã biết làm thế nào để đưa chuyện này ra ánh sáng, nhưng cậu cần sự giúp đỡ của bố.
Nói cách khác, cậu bây giờ đang là người yếu thế, không thể giải quyết hoàn toàn chuyện này.
Tiểu Bạch Mãn đang ngủ vẫn không biết anh trai cần mình để chứng minh.
Khi Tiểu Bạch Mãn tỉnh lại thì đã là hai tiếng sau, đã đến giờ ăn cơm rồi, không thể để nó tiếp tục ngủ được nữa.
Kỳ Diệc Trần vỗ mông bé gọi: “Mãn Mãn dậy thôi.”
Bạch Mãn không muốn cử động, nhưng nghe giọng anh trai chỉ đành ậm ừ hai tiếng, ý nhóc là: em biết rồi, anh đừng nói nữa, em dậy ngay đây.
Ậm ừ xong thì bé lại rúc vào chăn, muốn trốn chạy khỏi hiện thực.
Kỳ Diệc Trần thấy em như vậy thì tức cười, còn học trò lừa bịp này nữa, cậu chui vào chăn kéo nhóc con ra.
Mãn Mãn đầy bất mãn mở mắt ra, nhìn anh trai liền cười vui vẻ, ngơ ngác nói: “Anh làm gì thế? Mãn Mãn buồn ngủ lắm.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT