"Bố ơi! Cho bố này nè.” Tiểu Bạch Mãn cẩn thận đưa cái bát trong tay cho bố. Rồi nhóc dùng bàn tay nhỏ nhắn tự đấm lưng mình, xem như đã rửa xong chén đũa.
Thế là, Phó Tuân đeo găng tay vào, nhận lấy bát nhỏ trong tay đứa trẻ: “Mãn Mãn vất vả rồi. Con ra ghế sô pha ăn trái cây trước đi.”
“Vâng ạ~” Tiểu Bạch Mãn nghe lời, lảo đảo đứng lên. Sau đó, bé vịn bàn không di chuyển nổi: “Bố… chân Mãn Mãn bị tê rồi.”
“Hả?” Phó Tuân nghi ngờ, ngẩng đầu nhìn đứa bé, nói: “Nhưng không phải Mãn Mãn ngồi trên ghế sao? Sao chân bị tê được, chờ bố rửa tay xong sẽ giúp con.”
Vừa dứt lời, Phó Tuân đã bỏ hết bát xuống và rửa tay.
Nhưng Kỳ Thiên Thành đã đi trước anh một bước, ôm đứa bé lên: “Bố đến ôm Mãn Mãn đây! Bố Kỳ đã lâu không ôm Mãn Mãn rồi, Mãn Mãn có nhớ bố không?”
Tiểu Bạch Mãn vừa cười vừa cọ má mình vào mặt bố nói: “Con nhớ! Con sói xấu xa chắc chắn sẽ bị bắt, bố cố lên!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT