Cũng may Bạch Hạc Vu hành động nhanh chóng, nếu muộn hơn một chút, những cây hoa đó sẽ phải chịu thiệt thòi.
"Ồ, trận mưa này lớn thật, trời nắng hơn một tháng, cuối cùng cũng mưa." Thịnh Tùng Khang dời chiếc ghế bập bênh đến bên dưới mái hiên.
"Thật là, mấy hôm trước Hạc Hạc còn phải bơm nước tưới hoa." Hứa Ngọc Như đưa chiếc khăn lông cho Thịnh Tùng Khang, nói.
Tiểu Bạch Mãn ôm chân bố, nhìn ngoài trời mưa tầm tã, bố và chú đạo diễn đi ra ngoài vẫn chưa quay lại.
Tiểu Bạch Mãn kéo quần bố Bạch, ngẩng đầu hỏi: "Bố ơi, sao bố Phó vẫn chưa về thế ạ? Bố không có ô thì phải làm sao bây giờ?"
Bạch Hạc Vu bế bé lên, nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của bé: "Lúc con và anh trai đang làm bài tập ở trên tầng, bố con đã về cầm ô rồi mới đi ra ngoài, không sao đâu."
"Dạ ~" Tiểu Bạch Mãn nghiêng đầu dựa vào vai bố, trong lòng yên tâm hơn rất nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT