Mùa hoa thiên linh nở kéo dài khoảng hai tháng, khi Tầm Mạch Mạch tới Hương An Thành, mùa hoa nở đã được hơn một tháng, cho nên thời gian còn lại cũng không nhiều. Sau khi chắc chắn mình có năng lực lấy được linh chất tử, Tầm Mạch Mạch đã dồn hết sức lực cho việc này, nàng hi vọng có thể nhân cơ hội mùa hoa còn chưa kết thúc thu thập thêm nhiều linh chất tử hơn.
Hôm nay, hai người xuất phát từ nhà trọ Quân Lai, trên đường dùng ngự kiếm bay tới biển hoa thiên Linh, Đồ Thanh bàn bạc một việc với Tầm Mạch Mạch.
“Hôm nay sau khi cô vào đó, cứ lấy đại mấy bình phấn hoa rồi đi ra.” Đồ Thanh nói.
“Vì sao?” Tầm Mạch Mạch không hiểu, linh lực một ngày của nàng chỉ đủ để lấy hai bình phấn hoa, nếu như chỉ dùng để lấy phấn hoa bình thường chẳng phải là lãng phí sao.
“Mấy ngày vừa rồi chúng ta thu thập không ít phấn hoa, nhưng chưa từng kiểm tra độ tinh khiết lần nào, hôm qua lúc cô ra khỏi kết giới thủ vệ phủ thành chủ đã bắt đầu chú ý đến cô rồi .” Đồ Thanh giải thích.
“Ý huynh là muốn ta lấy hai bình phấn hoa bình thường ra ngoài kiểm tra, để loại bỏ sự nghi ngờ của bọn họ?” Tầm Mạch Mạch hiểu nỗi lo của Đồ Thanh, nhưng trong lòng nàng vẫn không muốn, “Nhưng làm thế thì lãng phí lắm, một bình một nghìn linh thạch thượng phẩm đấy.”
Trong mắt Đồ Thanh lóe lên sự nghi ngờ, trong túi càn khôn của Tầm Mạch Mạch có bao nhiêu linh thạch chàng là người rõ nhất, có thể nói nàng cũng khá giàu có. Hơn nữa dạo này nàng thu được không ít linh chất tử, nàng cần gì phải tính toán mấy viên linh thạch đó.
“Cô rất cần linh thạch?” Đồ Thanh hỏi.
“Cần chứ.” Tầm Mạch Mạch gật đầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play