Sáng sớm vừa dậy, Tầm Mạch Mạch đã háo hức muốn tới biển hoa thiên linh, nàng muốn biết chính xác có phải mình có khả năng thu thập Linh chất tử không. Hôm qua nàng đã tính toán cả đêm, cứ một ngày thu được một bình Linh chất tử, hơn nữa còn là Linh chất tử sau chiết xuất, đến khi hết mùa hoa nở, số linh thạch thượng phẩm nàng kiếm được cũng cao bằng mỏ khoảng trên núi Xích Ninh rồi.
Nếu vậy, lần sau khi phu quân tới tìm, nàng lại có linh thạch cho chàng rồi.
Mang theo tâm tư ấy, Tầm Mạch Mạch vô cùng hào hứng ra ngoài nhưng vừa mở cửa bước ra, đã gặp một nam nhân đeo mặt nạ nào đó đứng chặn bên ngoài như thần giữ cửa. Nếu không phải giờ đang là sáng sớm, trời sáng choang, với một người toàn thân đen xì, mặt đeo mặt nạ, giống hệt như Tu La, Tầm Mạch Mạch không hét toáng lên mới lạ.
“Đồ Thanh tiền bối? Sao huynh lại ở đây?” Tầm Mạch Mạch kỳ quái hỏi.
Đồ Thanh cúi đầu, nhìn khuôn mặt nhỏ đầy sức sống của cô nàng, trả lời: “Cùng cô tới biển hoa thiên linh.”
“Cùng ta sao?” Tầm Mạch Mạch khẽ giật mình, “Thật ra cũng không cần đâu, ta lấy phấn hoa xong sẽ lập tức trở về, huynh không cần đi cùng ta đâu.”
“Ngày nào cô cũng đi lấy phấn hoa, lại không thấy cô kiểm tra lượng linh chất tử, về lâu về dài kiểu gì cũng khiến người ta chú ý.” Đồ Thanh nói.
Tầm Mạch Mạch ngẫm nghĩ, cảm thấy Đồ Thanh nói cũng có lý, hơn nữa hai bên đang có quan hệ hợp tác, lấy phấn hoa xong linh lực của nàng cũng bị ảnh hưởng, có người đi cùng sẽ an toàn hơn.
“Vậy đa tạ tiền bối .”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play