“Tôi thấy trong thôn dân cũng có người bản địa bọn họ tham gia tuyển chọn, sợ tỷ lệ chọn trúng thanh niên trí thức chúng ta không lớn?" Khổng Mật Tuyết âm thầm chà xát xúi giục, quanh co lòng vòng nói đại đội tuyển giáo viên trường học chắc chắn lấy dân bản xứ của bọn họ là chính.
Từ Mạn cười lạnh: "Cô biết cái gì? Trước mắt giáo viên trong trường đều là thanh niên trí thức"
Sắc mặt Khổng Mật Tuyết đỏ lên, điều ấy quả thật cô ta không biết.
Từ Mạn không khách sáo nói: "Đương nhiên cô không thèm bận tâm, lúc thu hoạch lúa mạch, cô không cần xuống ruộng, thua thắng cô cũng không quan tâm, mặc kệ thắng thua, dù sao cô không có cơ hội đi làm giáo viên trường học"
Từ Mạn trào phúng chính Khổng Mật Tuyết, nhưng người bị trào phúng không chỉ có một mình Khổng Mật Tuyết.
Trước đây Đồng Xuân Cảnh còn có chút mặt mũi ở hội thanh niên trí thức, nhưng bây giờ chạm đến lợi ích của mọi người, mặt mũi của anh ta không đủ dùng.
"Danh ngạch giáo viên trường học tôi cũng hết cách, chuyện bón phân các người không cần bận tâm, chúng tôi tự làm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT