Chiếc hộp kính nhốt họ rất lớn, đủ để chứa ba người và một con chó mà vẫn có chỗ cho Ô Vọng nhảy lên nhảy xuống khi tỉnh dậy.
Bên ngoài hộp bị phủ bởi một lớp màng trong suốt. Tiểu Đào, vốn đã thấy qua nhiều thứ, khẳng định đây chắc chắn là một sản phẩm công nghệ, không phải sáng tạo của thiên đường.
"Gâu..." Ô Vọng hoàn toàn không để tâm đến phân tích của Tiểu Đào, lo lắng kiểm tra từng sợi lông trên người mình. Sau khi xác nhận rằng chúng vẫn sạch sẽ và bồng bềnh mới thả lỏng nằm xuống.
Nó đặt cằm lên chân trước, nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, rồi lại tò mò mở mắt, nghiêng đầu quan sát hai người còn lại trong hộp.
Mùi hương của hoa bách hợp không rõ từ đâu lan tỏa khắp hộp.
Trong hương thơm ngào ngạt, Chu Mạt ngủ rất sâu nhưng không hề yên ổn. Tư thế nằm của cậu nhóc rất khó chịu, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể tưởng tượng được cậu nhóc đã bị quái vật nhét vào hộp kính một cách thô bạo như thế nào.
So với Chu Mạt, Phù Quang trông tao nhã hơn nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT