Trên cây đồng bên ngoài có tiếng ve kêu, cách quá gần, kêu có chút ồn ào. Võ Trinh không ở trong lòng lang quân được bao lâu, bỗng nhiên lăn qua bên cạnh.
Trong lòng Mai Trục Vũ không còn, cho rằng nàng không cẩn thận lăn xuống, vì thế dừng bút vớt nàng trở về trên đầu gối. Nhưng Võ Trinh lại nhảy ra khỏi ngực hắn, Mai Trục Vũ lúc này mới hỏi: “Làm sao vậy?”
Võ Trinh nằm bò xuống một bên, vẫy đuôi lười biếng nói: “Trong lòng chàng quá nóng.”
Hiện giờ đã hoàn toàn vào hè, thời tiết này quả thật rất nóng, lại vùi ở trong lòng người, quả thực không thể nào thoải mái. Mai Trục Vũ bỗng nhiên nhớ lại lúc trước, hắn còn không biết con mèo này chính là Võ Trinh, mèo đã từng vài lần muốn chui vào trong lòng hắn, nhưng đều bị hắn bưng qua một bên, hiện giờ hắn muốn thân cận như vậy lại không thể, xem ra đây đại khái chính là báo ứng.
Khẽ mím môi, Mai Trục Vũ suy tư một lát, bỗng nhiên đứng dậy lấy dưới ngăn tủ giấy vàng chu sa và gỗ đào ra.
Võ Trinh thầm nghĩ, lang quân quả nhiên không hổ là đạo sĩ, ngay cả nơi này cũng đặt những thứ này. Nàng không biết lang quân muốn làm gì, đứng tại chỗ nhìn động tác của hắn. Chỉ thấy Mai Trục Vũ tinh tế khắc họa khối gỗ đào kia trong chốc lát, làm một cái bùa gỗ đào, tiếp theo hắn đem bùa gỗ đào cố định ở trên cửa sổ.
Gần như là lập tức, có một cỗ gió nhẹ lành lạnh từ ngoài cửa sổ thổi vào trong phòng, thổi tan một phòng thời tiết nóng. Mai Trục Vũ cất kỹ mấy thứ kia, ngồi trở về chỗ cũ, nhìn Võ Trinh. Vẻ mặt có chút chờ mong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play