Hai ngày sau, Lý Vũ Đồng trở lại.
"Tớ sẽ dọn hành lý trước. Khi nào tớ và A Dạ đã thống nhất được ngày cưới thì sẽ mời hai người." Tiểu Nguyệt tức giận nói: "Anh ta có cái gì tốt mà đáng để cậu bốc đồng liều lĩnh như vậy?"
“Đừng cố gắng thuyết phục tớ. Tớ đã quyết định rồi."
"Cậu thật là hồ đồ! Không nghe tớ, cũng không nghe Vi Vi?"
Lý Vũ Đồng sửng sốt nhìn tôi với vẻ mặt phức tạp.
Tôi phản ứng lại, hét lên: "Lý Vũ Đồng, cậu cố ý phải không? Cậu không xuất hiện cho đến khi mọi việc đã xảy ra hết. Cậu có biết rằng tớ đã điên cuồng đi tìm cậu không!"
Kiếp trước bị Tống Dạ tẩy não nhưng đáy lòng cô vẫn có chút do dự.
Trên thực tế, cô bất đắc dĩ phải chia tay tương lai tươi sáng ở một ngôi trường danh tiếng.
Vì thế tôi đã nắm lấy cơ hội và thuyết phục cô ấy quay lại.
Nhưng lần này, để ngăn cản chúng tôi khuyên bảo cô ấy, cô ấy kéo chúng tôi vào danh sách đen, người cũng không trở về. Cô nghỉ học vừa quyết đoán vừa lưu loát.
Cũng có nghĩa rằng cô quyết định sinh con. Cô biết rằng Tống Dạ trong tương lai sẽ thành công và rất nóng lòng được trở thành bà Tống. Nếu đã như vậy, thì không thể để cho nàng biết tôi cũng đã sống lại. Dù sao át chủ bài phải lưu tới thời khắc mấu chốt, trò chơi mới thú vị.
Tôi thu lại suy nghĩ, giơ tay lên và tát cô ấy một cái thật mạnh. Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà mắng: “Chuyện lớn như vậy mà cậu còn không nói cho tớ biết, mà quyết định bốc đồng! Cậu còn coi tớ là bạn thân của cậu sao?”
Cô bị tát vào mặt nhưng không hề tức giận mà thở phào nhẹ nhõm: "Dù sao thì quá trình nghỉ học cũng đã xong, hiện tại có nói gì cũng vô ích."
Tôi vờ như vô cùng đau lòng, tiếp tục công kích: “Đã cố gắng rất nhiều để thi vào một trường danh tiếng. Nói bỏ liền bỏ, sau này sách không đọc nữa, trở về giúp chồng dạy con? Lý Vũ Đồng, cậu bệnh rồi. Cậu đã làm tớ quá thất vọng."
Cô lơ đi, vẻ mặt giễu cợt: "Trường học danh giá có ích gì? Không có nguồn lực, lý lịch hay bất kỳ tài năng nào, dù có cố gắng thế nào đi chăng nữa cũng vô ích."
Bạn cùng phòng nhìn không nổi nữa:
"Đồng Đồng, tớ chen vào một câu, cậu bị tra nam tẩy não rồi."
Tiểu Nguyệt cũng đáp: "Đúng vậy, nếu hắn thật sự yêu cậu, sao có thể để cậu hy sinh như vậy?"
“Đừng nói nữa, hiện tại các cậu đều có thành kiến với anh ấy, chờ sau này xem, A Dạ chắc chắn là cổ phiếu tiềm lực. Sau này mấy cậu phải ngưỡng mộ tớ. Rồi mấy cậu sẽ biết quyết định của tôi sáng suốt như thế nào. ”
Tôi tức giận đến mức rùng mình: " Lý Vũ Đồng, chuyện sau này ai ngờ được, cậu tin sẽ có cái bánh rơi từ trên trời xuống sao "
Cô ấy có góc nhìn của thượng đế, ánh mắt khinh thường: "Dù cậu có tin hay không thì sự lựa chọn của tớ cũng đúng. Đọc sách đến chết cũng không bằng cưới một người đàn ông tốt. Nhiều lời cũng vô ích, tớ đi đây.”
Lúc gần đi, cô ta ngẩng đầu, vẻ mặt đắc ý: "Chờ xem đi, tương lai tớ sẽ sống tốt hơn các cậu.”