Thị vệ bị Ngô Mạc cản lại, không ai ngăn Hoa Hoa, cô nhanh chóng bước vào sân, “Chuyện gì đang xảy ra thế này?”
Hoa Hoa trừng mắt nhìn nha hoàn đang mắng mỏ, rồi cúi xuống, muốn đỡ Tiểu Đào đứng dậy.
“Phu nhân.” Tiểu Đào đang quỳ giữa sân, chịu phạt ở nơi xa lạ, lòng đầy sợ hãi và hoảng loạn. Vừa lúc đó, nàng nghe thấy tiếng của phu nhân, tưởng mình nghe lầm, nhưng rồi gương mặt thân thuộc của phu nhân xuất hiện trước mắt, khiến nước mắt nàng tuôn trào, mọi ấm ức dồn nén đột ngột ập đến, khiến nàng bật khóc nức nở, “Phu nhân, hu hu hu.”
Tiểu Đào cảm thấy lúc này mình rất thảm hại, vì cái tát vừa rồi mà trâm cài trên đầu rơi xuống, tóc tai rối bù, lại bị lực đánh quá mạnh nên ngã nhào ra đất, quần áo đầy bụi bẩn.
Nàng không muốn phu nhân thấy mình trong bộ dạng xấu xí như vậy, cũng không muốn phu nhân bị bụi bẩn dính vào, nên né tránh không để phu nhân đỡ.
“Tiểu Đào, em đứng lên đi.” Hoa Hoa nhận thấy Tiểu Đào đang tránh mình, liền dùng sức, kiên quyết đỡ nàng dậy.
Mắt đầy nước, mũi đỏ bừng, gương mặt in hằn dấu bàn tay rõ mồn một! Thật là quá đáng! Tiểu Đào của cô, chính cô còn không nỡ đánh, không nỡ mắng, mà giờ mới đến đây được bao lâu đã bị bắt nạt thành thế này, còn có cả vết thương!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play