Xuyên Làm Nữ Chính Truyện Điền Văn

Chương 1


1 tháng


1
Tôi xuyên vào cơ thể của nữ chính trong một câu chuyện điền văn.

Vừa mở mắt ra, tôi đã thấy mình đang tắm. Điều thú vị hơn nữa là cửa phòng tắm đang mở và một người đàn ông với bờ vai rộng và vòng eo hẹp đang đứng ở ngưỡng cửa và nhìn về phía tôi.

Trong lòng tôi sợ đến mức muốn hét lên nhưng miệng lại không tự chủ mà đưa ra lời mời gọi: “Anh ơi, anh có muốn tắm cùng em không~”

Những lời này vừa thốt ra, đầu óc tôi lập tức ngừng hoạt động.

Đây thực sự chỉ là một điền văn thôi ấy hả? Điền văn nào mà em gái lại muốn tắm cùng anh trai?

Tôi thậm chí còn chưa từng nắm tay một người đàn ông nào ở thế giới thực. Vậy mà tôi sẽ mất đi đời con gái ngay ngày đầu tiên đến thế giới mới luôn sao?

Nhìn thấy người đàn ông nheo mắt chậm rãi tiến lại gần mình, tôi xấu hổ đến mức suýt đào một cái hố tại chỗ nhưng lời ra tới miệng lại là câu nói nguyên bản của nữ chính trong sách: “Anh ơi, em sẽ khiến anh sướng tới mất trí."

Cứu mạng! Mặc dù tôi luôn mơ ước trở thành nữ chính trong tiểu thuyết nữ cường nhưng mà nữ chính điền văn kiểu này thì thôi nhé!

Người đàn ông bế tôi lên và đặt tôi lên thành bồn rửa. Cơ thể tôi cố gắng chống cự nhưng miệng tôi lại nói những câu lả lơi: “Anh ơi, anh thích chơi kiểu này à?”

Anh cười khúc khích, đặt tay lên sau đầu tôi, luồn những ngón tay dài qua mái tóc còn ướt của tôi và xoa nhẹ.

"Được không, em gái?"

Tôi khóc không ra nước mắt.

Trước khi những lời thoại đầy lẳng lơ của nữ chính nguyên tác được thốt ra khỏi miệng, tôi đã nhanh chóng nói ra suy nghĩ của mình.

"Đương nhiên là không rồi! Anh à~ chúng ta là anh em, điều này là sai trái. Bố mẹ mà biết sẽ đau lòng lắm~"

Anh ấy sửng sốt một lúc rồi lại mỉm cười.

"Sáng nay em bị ngã đụng đầu vào đâu à? Chúng ta là loại anh em gì vậy? Hơn nữa, trước đó không phải em luôn nói với em gái mình rằng em muốn ngủ với tôi sao?"

Không phải anh em à?

Vậy tại sao nữ chính lại gọi anh ta là anh trai?

2

Đúng lúc này, hệ thống tích hợp trong cơ thể tôi thức dậy và chuyển toàn bộ cốt truyện của cuốn tiểu thuyết điền văn vào đầu tôi.

Lúc này tôi mới nhận ra người đàn ông trước mặt và nữ chính trong sách là anh em không cùng huyết thống.

Anh ấy tên là Kỷ Hành. Anh ấy và nữ chính đều là trẻ mồ côi được cha mẹ nuôi nhận nuôi.

Nữ chính tên Tống Hỉ, đã phải lòng Kỷ Hành khi cô còn nhỏ. Cô đã lén lút theo dõi Kỷ Hành đi tắm nhiều lần và luôn quyến rũ Kỷ Hành bằng cách không mặc quần áo.

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng nam nữ chính không phải là anh em ruột. Người thích Kỷ Hành là nữ chính chứ không phải tôi.

Tôi không thể chấp nhận làm chuyện đó với một người đàn ông tôi mới gặp. Khi Kỷ Hành cúi đầu hôn tôi, tôi sợ đến mức chân mềm nhũn vừa khóc vừa kêu dừng lại.

Anh giơ tay nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt nơi khóe mắt tôi, trên môi nở nụ cười không tự chủ được: “Xem ra em chỉ dám khiêu khích, không dám làm thật.”

Khi tôi tưởng anh ấy sẽ dừng lại, anh ấy lại dùng tay tách hai chân tôi ra.

Cùng với tiếng rên rỉ nức nở mà tôi vô tình phát ra, cơ thể và tâm hồn tôi đang được thỏa mãn.

3

Vào ban đêm, tôi nhìn chằm chằm lên trần nhà và suy nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo?

Tôi đánh thức hệ thống và hỏi chuyện gì đang xảy ra?

Hệ thống không mơ hồ chút nào và cho tôi biết tất cả mọi thứ.

Đại loại là tôi ở thế giới thực bị tai nạn xe hơi. Linh hồn tôi lạc vào câu chuyện này để thay thế nữ chính trong nguyên tác. Cái kết của nữ chính trong nguyên tác không được hay cho lắm bởi vì thực ra Tống Hỉ còn có một người chị song sinh. Cha mẹ nuôi tới trại trẻ mồ côi vốn dĩ muốn nhận chị gái cô làm con nuôi nhưng cô lại đánh chị gái mình bất tỉnh và giả làm đứa con được nhận nuôi.

Người Kỷ Hành thực sự yêu chính là chị gái cô. Cuối cùng, chị gái cô cũng xuất hiện. Sau khi biết mình bị lừa, Kỷ Hành đã chọn cách trả thù cô. .

Và tôi đến để thay đổi cái kết của nữ chính.

Chỉ cần có thể khiến Kỷ Hành thực sự yêu nữ chính và tránh được việc Kỷ Hành trả thù sau khi biết tôi không phải là “người đáng lẽ được nhận nuôi”, tôi có thể thoát khỏi cốt truyện của nguyên tác và tiếp tục sống ở thế giới này.

Nhưng nếu không thể thay đổi được cái kết thì linh hồn của tôi sẽ lặp đi lặp lại cốt truyện của nguyên tác, trải qua nỗi đau tuyệt vọng và cái c.h.ế.t hết lần này đến lần khác.

Tôi run lên vì sốc.

Điền văn nào có cái kết ác vậy?

Thông thường không phải là cứ thế kích thích mà không cần kiêng nể gì sao?

Ban đầu, sau khi trải nghiệm việc chơi đùa trong phòng tắm với nam chính một thời gian, tôi đã nghĩ bản thân sẽ có cái kết sung sướng và chỉ muốn để mọi chuyện diễn ra tự nhiên. Nhưng bây giờ kết cục của tôi lại là bi thảm nhất?

Có vẻ như tôi không thể thuận theo cốt truyện mà không suy nghĩ được rồi. Tôi phải làm cho Kỷ Hành thực sự yêu tôi!

Dù sao thì anh ấy có ngoại hình đẹp, dáng người tốt và kỹ năng tuyệt vời tới vậy, tôi rất hài lòng.

Tôi đã bắt đầu mong chờ một cuộc sống tốt đẹp trong tương lai.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play