Lê Tri đã thấy Kiều Tuấn Viễn giơ tay lên, trên tay cậu ta cầm một thứ gì đó giống như gương. Cô chưa kịp nhắm mắt thì ánh sáng chói lòa của nó đã phản chiếu vào mắt cô.
Lê Tri cảm nhận được một loại sức mạnh nào đó đang trói buộc mình. Cô thử cử động ngón tay, nhưng phát hiện mình thực sự không thể nhúc nhích được.
Tấm gương trong tay cậu ta chắc chắn là một loại đạo cụ dùng để định thân.
Thấy Lê Tri đứng im không động đậy, nụ cười trên gương mặt Kiều Tuấn Viễn càng thêm rạng rỡ. Cậu ta bước tới, giọng nói vốn mang nét trẻ con nay không còn che giấu sự ác ý: “Sắp vượt qua phó bản rồi, cũng đã đến lúc cô phải chết rồi.”
Lê Tri vô tội chớp chớp mắt: “Tôi tò mò không biết mình sẽ chết thế nào đây.”
Kiều Tuấn Viễn nhếch mép: “Cứng miệng nhỉ.”
Tiếng bước chân từ cầu thang vọng lên, trên gương mặt cậu ta hiện rõ vẻ đắc ý: “Sao cô không thử đoán trước cách những người đồng đội của cô sẽ chết như thế nào? Người tên Lê Phong đó là anh trai cô, đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play