Lê Tri cười nhạt: “Cũng không khó đoán lắm mà.”
Cù Dung: “…………”
Khán giả: “…………”
Có cảm giác như bị coi thường!
Cù Dung nhìn cô một lúc, không thấy ác ý trong đôi mắt chân thành ấy, cuối cùng cô ta cũng nhường đường: “Được, vào nói chuyện đi.”
Cù Dung đóng cửa lại, đây là lần đầu Lê Tri bước vào căn phòng đơn này. Trên bàn ăn phủ khăn họa tiết hoa nhỏ, trong lọ hoa thủy tinh cắm một cành hoa ly, vẫn nở rất đẹp. Chiếc khăn trải bàn này giống hệt với cái ở nhà Trần Mỹ Thiến, chắc là do Trần Mỹ Thiến mua tặng.
Cô ấy đã mua hoa cho Cù Dung, tặng cô ta cùng một chiếc khăn trải bàn, giúp cô ta thay bóng đèn, bằng cách riêng của mình, cô ấy bày tỏ lòng biết ơn với người đã kéo mình ra khỏi vực thẳm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT