Bốn người trong phòng cũng dõi theo ánh mắt của Lê Tri, nhìn thấy đôi chân treo lơ lửng trước cửa.
Ba người Tóc Hồng đang run rẩy ôm chặt lấy nhau, chợt nghe Lê Tri cất tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng như đang tán gẫu với bạn bè: “Phương Lâm, treo mình trên đó có mệt không? Hay là cô xuống đây đi, chúng ta ngồi lại trò chuyện.”
Tóc Hồng, Tóc Trắng, Tóc Vàng: “...?”
Tiếng gõ cửa đột nhiên ngừng lại, nhưng ngay sau đó, đôi chân lắc lư mạnh hơn, âm thanh vang lên dồn dập như tiếng trống thúc giục tử thần ngoài cửa.
Lê Tri thấy một dải lụa trắng từ trên cao rơi xuống, như thể muốn xông vào trong. Cô lùi lại hai bước, tăng tốc độ nói: “Người Trung Quốc chúng ta có câu ‘tiên lễ hậu binh’, chi bằng cô nghe thử xem tôi muốn nói gì rồi hãy quyết định có ra tay hay không?”
Nhưng dường như Phương Lâm không muốn theo quy tắc nào, trong ánh mắt kinh hoàng của ba người Tóc Hồng, cánh cửa phòng đóng chặt bỗng bật mở, dải lụa trắng như có mắt, lao thẳng về phía cổ của Lê Tri.
Tiếng hét hoảng loạn của Tóc Hồng vang lên từ phía sau: “Chị——!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play