Mấy người chơi không tin nổi, thốt lên: "Làm sao có thể?! Sao lại có người tự nguyện đi chết chứ?"
"Chưa chắc đâu, chẳng phải Phương Lâm là một ví dụ đó sao." Một người chần chừ nói: "Trân Trinh lớn lên ở đây, những gì cô ấy được giáo dục, bị tiêm nhiễm đều là quan niệm về việc giữ gìn trinh tiết. Ở làng Liệt Nữ này, ai mà không nghĩ như vậy chứ?"
Mọi người nhất thời im lặng.
Ôn Thiên Tuyết suy nghĩ một lúc rồi nói: "Nếu đúng là vậy, có lẽ điều chúng ta cần giúp cô ấy hoàn thành là di nguyện? Di nguyện cũng được xem là tâm nguyện mà."
"Mà nhà cô ấy ở đâu? Hay là chúng ta đến đó lần nữa, nói chuyện kỹ hơn với cô ấy để hỏi rõ xem cô ấy nghĩ gì."
Lê Tri lắc đầu: "Hôm nay chúng ta đi hỏi thăm về Trân Trinh đã làm cho dân làng cảnh giác. Họ đã bắt đầu tỏ ra xa lánh chúng ta rồi. Nếu có đi, cũng phải đợi khi không ai có ở nhà mà lẻn vào, không thể để dân làng phát hiện."
Khi trèo tường ra khỏi sân, cô nghe thấy tiếng mắng chửi của người phụ nữ trung niên đó, chắc chắn sau chuyện này, việc canh giữ Trân Trinh sẽ càng gắt gao hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT