Nguyễn Tồn Vân bị lời bộc bạch này làm cho ngẩn ra, khẽ "A" một tiếng ngắn ngủi rồi lập tức vùi đầu ăn hết chỗ đồ ăn nhẹ còn sót lại, vành tai đã nhuốm màu.
Bởi vì là nói thật lòng nên Tần Phương Luật cũng không có ý trêu ghẹo, quay lại chủ đề chính: "Em còn muốn tiếp tục làm người dẫn chương trình không?"
Nguyễn Tồn Vân chân thành đáp: “Nếu có thể, em hy vọng đời này mình sẽ không bao giờ phải làm người dẫn chương trình nữa”.
Sau đó, hai người trò chuyện một lúc, Nguyễn Tồn Vân hoàn toàn nghĩ thông suốt.
Cậu không thích hợp làm MC, không thích hợp với tất cả những nhiệm vụ phải phát biểu trước đám đông như vậy. Nói chuyện mang tính học thuật là để thể hiện thành tích của một người, còn việc dẫn chương trình chỉ đơn thuần là để thể hiện khả năng của họ mà thôi.
Nguyễn Tồn Vân làm MC, giống như một con cá mập đang cố gắng lên bờ, một con đại bàng muốn lặn xuống nước, hay một người trong truyện đang cố gắng trở thành ba chiều, đều là điều không thể, cũng không cần thiết.
Dẫn chương trình không phải là công việc của cậu, cũng không cần phải dành quá nhiều tâm sức cho lĩnh vực này, thậm chí còn đến mức đe dọa đến sức khỏe của chính bản thân, hoàn toàn lợi bất cập hại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT