Vào chủ nhật, Nguyễn Tồn Vân đã buộc phải bỏ hết những suy nghĩ về tuyến nhân ngư và xương cá mập khỏi tâm trí. Cậu phải nghiêm túc chuẩn bị bài thuyết trình cho cuộc tuyển chọn “Bồi dưỡng nhân viên mới” sắp tới.
Nhìn bài thuyết trình siêu dài, Nguyễn Tồn Vân im lặng thở dài.
Khi còn học cấp ba, Nguyễn Tồn Vân được đề nghị tham gia cuộc thi hùng biện ở trường vì thành tích học tập xuất sắc. Cậu rất khó xử nhưng lại không dám từ chối vì đó là sự phân công của giáo viên nên chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Rõ ràng cậu nhớ rất lưu loát và luyện tập rất ổn trước mặt bạn bè nhưng lên bục thuyết trình thì lập tức mất hết sự bình tĩnh.
Cậu đứng một mình bơ vơ giữa sân khấu rộng lớn với hàng loạt ánh đèn chiếu vào người. Nguyễn Tồn Vân nhìn thấy đám đông dưới nhà khán đài và giọng nói của mình được phóng đại trên loa trường, bỗng nhiên cậu quên mất mình cần phải nói cái gì. Đầu óc đột nhiên trống rỗng, trái tim đập thình thịch, cậu quên hết đoạn tiếp theo.
Cả trường nhìn cậu đứng ngây người dưới ánh đèn một lúc, mặt càng ngày càng đỏ, chân tay thì luống cuống không giấu nổi sự bối rối.
Mặc dù lúc đó các bạn học đều an ủi và các thầy cô cũng cổ vũ Nguyễn Tồn Vân lần sau thử lại, nhưng thật sự trải nghiệm này đã trở thành bóng ma tâm lí cực sâu trong lòng我们 cậu. Cứ mỗi lần nghe ai đó nhắc lại thì cậu xấu hổ đến mức đầu óc tê dại, ngón chân cuộn chặt.
Dự án lần này xem ra đỡ hơn cuộc thi hùng biện rất nhiều, bởi vì hợp lý hơn nhiều. Nhưng lần tuyển chọn này yêu cầu thí sinh chỉ có thể chuẩn bị một trang PPT với nội dung có hạn, những vấn đề khác phải do người thuyết trình tự thể hiện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT