Sau khi Kiều Ấu nói xong, cô chu đáo lấy thìa và đũa ra: “Đồng chí Cố, trong canh còn có thịt gà đó. Gần đây cậu vất vả rồi, mau uống hết canh đi, ăn sạch cả thịt gà nữa.”
Cố Tây Khởi không nhịn được mà cúi đầu bật cười: “Được. Nhưng tay tôi không tiện, phải làm sao đây?”
“Hả?”
“Có thể đút cho tôi ăn không?”
Người xung quanh: “?”
Kiều Ấu cho rằng Cố Tây Khởi không có ba mẹ, có lẽ chưa bao giờ cảm nhận được sự quan tâm của người lớn, vì vậy cô hào phóng gật đầu: “Được.” Không phải chỉ là đút tiểu bối uống canh gà thôi sao! Phải biết rằng, sau khi Vượng Vượng cai sữa mẹ, cô đã đút cho nó ăn cơm từng chút một.
Cho nên cho dù đút Cố Tây Khởi ăn cái gì cũng không thành vấn đề.
Người xung quanh: “?”
Không phải chứ, Cố Tây Khởi, không phải cậu dùng tay trái rất thuần thục sao? Sao cậu lại làm như tay trái của cậu vô dụng vậy?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play