Sheryl thở dài một hơi, nhìn thoáng qua Boer, sau đó dứt khoát từ bỏ ý nghĩ tự mình quýnh người.

Cậu dùng đầu ngón tay chọc chọc quạ đen đậu ở trên vai mình: “Tiểu Hắc, cậu lên.”

Hệ thống rất khó hiểu, đôi mắt nhỏ tin hin hiện lên sự ngờ vực thiệt bự.

Nó hoài nghi mình đã nghe lầm.

Sheryl nhìn về phía nó: “Mày không nghe nhầm đâu, đi đi, mổ gã một cái là xong việc.”

Hệ thống: “Tại sao lại là tui làm? Cậu nên tự mình uýnh mới có thể hả giận chứ?”

Sheryl có lý do rất chính đáng: “Tôi sợ sau khi mình tát một cái, có khi gã lại cảm thấy thoải mái hơn cũng nên.”

Hệ thống nghe vậy, nhìn về phía ánh mắt si mê không dứt của Boer, im lặng không nói gì.

Hình như đúng thật là có một kiểu người, cậu càng đánh gã, gã lại càng hưng phấn.

Hệ thống đã bị thuyết phục: “Cậu nói có lý.”

Sheryl rất tri kỉ mà cổ vũ nó: “Cho nên mau lên đi, tui tin cậu.”

"Ô cê!" Hệ thống đập mạnh cánh, xông pha lên chiến đấu.

Sau đó, trong từng đợt gào thét thê thảm, Sheryl cảm thấy vô cùng mỹ mãn.

Nhìn bộ dáng Boer bị mổ đến mức đỏ chót một mảng lớn, Sheryl gọi hệ thống trở lại trong gương.

Cậu cũng không lo lắng sẽ có người nghe được tiếng hét của Boer, bởi vì hệ thống có thể ngăn cách âm thanh trong phạm vi nhất định.

Càng không lo lắng sẽ bị gã trả thù, bởi vì hệ thống có thể xoá bỏ ký ức.

Mặc dù năng lực này của hệ thống cùng sức mạnh của ký chủ có liên hệ với nhau nên trước mắt vẫn chỉ ở mức sơ cấp, có điều dùng để giải quyết vấn đề ở giai đoạn hiện tại, vẫn ổn áp chán.

____

Sáng ngày tiếp theo.

Boer sau khi tỉnh dậy đứng trước tấm gương chạm đất, nhìn gương mặt vết thương chồng chất của mình mà rơi vào trầm tư.

Gã cau mày, cố gắng nhớ lại tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì, nhưng cho dù có suy nghĩ nát óc cũng không ra.

Kỳ quái!

Boer rất tức giận, cả khuôn mặt đều đen thui, vứt mạnh chiếc nhẫn trong tay về phía gương chạm đất để phát tiết.

Sheryl ở trong Ma Kính lắc đầu phê bình: "Gã bị mắc chứng hưng cảm à?" Nếu không sao lại thích ném đồ vật lung tung thế.

Hệ thống đồng tình: “Có lẽ.”

Tiếng nói của nó vừa dứt, ở thế giới bên ngoài, cửa phòng của Boer đã bị gõ vang: “Tiên sinh, tiên sinh, ngài mau dậy đi!”

Âm thanh của quản gia già từ ngoài cửa truyền đến, giọng điệu mang theo mấy nóng vội.

Boer nổi giận mắng: “Ồn ào cái gì! Mau cút đi cho tôi!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play