“Sheryl, Gương Thần cũng có thể trở nên vô cùng cường đại, chỉ cần năng lực của cậu đạt tới đỉnh cao, sẽ có cơ hội sánh vai với thần Quang Minh!”

“Lại bắt đầu vẽ bánh rồi đó.” Sheryl khịt mũi một cái.

“Tui không phải, tui không có, đừng nói bừa.” Hệ thống nhanh chóng phủ nhận ba lần liên tiếp: “Cậu phải biết là hệ thống sẽ không nói dối.”

“Ò.” Sheryl chậm rì rì đáp lại một tiếng, lại lần nữa đặt sự chú ý lên người Lisenvine.

Trong sự chờ đợi thấp thỏm bất an của Boer, Lisenvine lại rất gọn gàng dứt khoát nói: “Vương Hậu cảm thấy hứng thú với mặt gương mà nửa tháng trước ngươi mua từ một tiểu thương vãng lai.”

Giọng của hắn rất lãnh đạm, là kiểu âm thanh khá trầm thấp, trong lời nói hầu như không hề có bất cứ dao động cảm xúc nào.

Boer trong lòng cả kinh, ánh mắt hơi loé lên, rất nhanh đã ý thức được mục đích của vị đại nhân này.

Gã theo bản năng sờ soạng túi áo khoác của mình một chút.

Cách một tầng quần áo, đầu ngón tay gã chạm đến khung gương được điêu khắc hoa văn cứng rắn kia.

Boer không rõ lắm rốt cuộc là cái tên đáng chết nào đã để lộ tiếng gió việc gã có được Gương Thần, hiện giờ Lisenvine đã đứng trước mặt, điều này có nghĩa là gã chắc chắn phải giao gương ra.

Tuy rằng trong lòng Boer rất khó chịu, cũng vô cùng không muốn giao Gương Thần ra, nhưng mà so với cái gương có có chút tà khí này, hiển nhiên là tính mạng càng quan trọng hơn.

Huống chi, Boer rất rõ ràng, bản thân căn bản là không có quyền từ chối.

Gã từ trước đến nay là một kẻ rất thức thời, luôn biết cách đưa ra lựa chọn chính xác nhất dưới các tình huống khác nhau. Vì thế ngay giây tiếp theo, Boer trực tiếp lấy Gương Thần từ trong túi ra, tất cung tất kính dùng hai tay dâng lên trước mặt Lisenvine: “Đại nhân, đây chính là Gương Thần.”

Lisenvine tiếp nhận gương trong tay gã, nhìn qua đồ đằng trên khung kính, xác nhận cái gương này giống với trên bản vẽ.

“Về thù lao, Jayke sẽ đưa cho ngươi.”

“Jayke……?” Boer không kịp phản ứng, qua một hồi lâu mới nhớ tới đây là cái tên người hầu đê tiện trong chuồng ngựa.

Trong nháy mắt, gã đã thông suốt rất nhiều việc.

Ngày ấy, thời điểm gã từ trong tay thương nhân nhỏ kia mua Gương Thần, chính là Jayke đánh xe ngựa.

Nhưng Boer nhớ rõ gã đã ra lệnh cho cái tên mã nô này sang phố bên kia chờ, dựa theo khoảng cách cùng tầm nhìn của đối phương lúc đó, không thể nghe được gã cùng tiểu thương vãng lai kia nói chuyện được, hơn nữa vì an toàn, Boer còn cố ý mua sắm rất nhiều đồ vật khác để lẫn vào.

Cái tên đáng chết này!

Trong mắt Boer hiện lên sự ngoan độc. 

__________

Mới đổi tên bạn Wayne Leeson thành Lisenvine nha mọi người. Mấy chương trước mình cũng sửa rồi.

Mà reader đừng nghĩ tui dùng Gương Thần với Ma Kính lộn xộn nghen, do tác giả dùng khá nhiều, tui chen chen dô đỡ lặp thui.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play