[Zhihu] - Nữ Phụ Quay Đầu

Chương 3


1 tháng


Tôi nhìn đăm đăm vào bức tranh, có lẽ là nhập thần quá nên ngay cả khi người đàn ông phía sau đã tỉnh lại mà tôi cũng chẳng hề hay biết.

Tôi đang ngồi xổm dưới đất, vừa xoay đầu lại đã thấy Tưởng Thư Hoài nhìn mình không chớp mắt.

“Sao vậy? Sao anh lại vẽ em gái của em? Lần sau vẽ cho em một bức nhé?”

Nói xong, tôi vui vẻ nhào vào ngực người kia, gã thở dài ôm lấy tôi.

“Không rảnh.”

Động tác vô cùng dịu dàng, nhưng lời nói cũng tuyệt tình không kém.

Tôi cảm thấy chẳng có cụm từ nào có thể diễn tả tâm trạng của hai chúng tôi ngay lúc này ngoại trừ câu: ai cũng có mục đích riêng.

Nhưng mà, tôi đúng là người giỏi ngụy trang.

Tôi xoay người lại nhìn Tưởng Thư Hoài: “Anh à, nếu em nhỡ làm chuyện gì khiến anh không thích thì anh nhất định phải nói cho em biết đấy, có được không anh, đừng giữ trong lòng rồi tự khó chịu, ngốc lắm…”

Tôi vươn tay nhéo mũi gã.

Tôi không chỉ muốn bày ra vẻ nhu nhược đáng thương mà còn muốn tìm cách nào đó để xoa dịu mối quan hệ này.

Có lúc sự im lặng chính là đầu xỏ tạo nên vết rách trong tình cảm.

Hiện tại tôi vẫn còn cần Tưởng Thư Hoài.

Gã nhìn tôi bằng đôi mắt màu nâu lạnh, nghiêm túc đến mức tôi cảm thấy như thể gã đang khoét một lỗ trên người mình.

Không lâu sau, tôi nghe gã hỏi: “Ngày đó, người cứu anh thật sự là em sao?”

“…” Vấn đề này khó trả lời quá.

Tưởng Thư Hoài tốt nghiệp tại một trường danh giá, sản nghiệp trong nhà phủ rộng nửa thành phố, gã chính là mảnh ghép để tôi hoàn thành cuộc sống hoàn mỹ của mình, cũng là đối tượng kết hôn vừa lý tưởng vừa thích hợp nhất.

Đúng là trước kia tôi nghĩ đến việc kết hôn nên mới quen Tưởng Thư Hoài.

Nhưng sau khi ở bên nhau, tôi lại nhận ra mình cũng chỉ là một đứa trẻ ngây ngô trong phương diện tình cảm.

Cho nên nói một cách ngắn gọn thì… tôi rung động rồi.

Vì vậy tôi không nỡ lừa dối người này nữa.

Có điều chẳng chờ tôi đáp lời thì Tưởng Thư Hoài đã đẩy tôi ra khỏi người gã, đây là lần đầu tiên tôi trông thấy vẻ thất vọng trong đôi mắt kia.

“Không cần trả lời đâu.”

“…”

Đúng vậy.

Tôi im lặng, giống như ngầm thừa nhận mọi chuyện.

Chẳng qua, đột nhiên tôi cảm thấy lòng mình thật cô quạnh. Cứ như thành trì mình đã dày công dựng lên lại bị người ta đập nát một cách dễ dàng.

“Vậy rồi sao? Chị chia tay với Tưởng Thư Hoài rồi à?”

Trên sân thượng của trường học, tôi và một cậu con trai đang uống chung ly cafe trong tay.

Cậu ta tên Lục Chiêu, là đàn em khóa dưới của tôi.

Tuy nhỏ tuổi hơn, nhưng cậu ta là một trong số ít những người bạn đối xử thật lòng với tôi.

Bởi vì chúng tôi quen nhau vào cấp ba nên cậu ta đã từng thấy dáng vẻ thảm hại của tôi khi tôi bị bạo lực học đường, và chính cậu ta cũng là người đã giúp đỡ tôi, còn trả thù đám học sinh nữ đã bắt nạt tôi nữa.

Tôi cúi xuống lau đi vệt cafe bên khóe môi.

Tình huống thế kia thì ngày Tưởng Thư Hoài nói lời chia tay không còn xa nữa đâu.

“À đúng rồi, mấy hôm nay em gái chị hay đến tìm tôi lắm.”

Lục Chiêu duỗi lưng, cười hì hì với tôi.



Bây giờ nếu bảo tôi nhớ lại khi ấy thì tôi nhất định sẽ cảnh giác câu nói của Lục Chiêu.

“À đúng rồi, mấy hôm nay em gái chị hay đến tìm tôi lắm.”

Bởi vì chẳng biết từ khi nào mà mỗi khi tôi và Lục Chiêu nói chuyện, bóng dáng của Lâm Kỳ đã dần dần xuất hiện nhiều hơn trước.

Sau khi không liên lạc được với Tưởng Thư Hoài, người thường xuyên nói chuyện với tôi nhất chính là Lục Chiêu.

Cuộc sống của tôi vẫn bộn bề nhiều việc như cũ, tôi có rất nhiều cuộc thi phải tham gia.

Bởi vì tôi đâu phải chỉ sống nhờ vào tình yêu, tôi phải cố gắng hoàn mỹ ở mọi góc độ thì mới có thể giữ vững những thứ mình đã dày công gây dựng.

Cuộc sống như vậy mệt chết đi được, nhưng thật ra tôi vẫn luôn quanh quẩn trong cuộc sống ấy. Tôi chưa từng oán trách bất kỳ điều gì, cho đến ngày tôi tham gia vào một cuộc thi diễn thuyết.

Chuyện xảy ra trong hậu trường đã khiến tôi cảm thấy cuộc sống của mình chẳng khác nào một trò hề.

Tôi là người cuối cùng lên diễn thuyết, và đây cũng chính là tiết mục then chốt trong cuộc thi này. Vậy nên người cuối cùng trong phòng hóa trang chỉ còn mỗi tôi mà thôi.

Tôi đang cài chiếc kẹp cuối cùng lên tóc thì đột nhiên cửa chính bị ai đó đẩy thật mạnh.

Người tới chính là anh bạn trai đã lâu không gặp của tôi, Tưởng Thư Hoài.

Ồ, anh ta còn đang tay trong tay với một người con gái khác – là cô em gái đáng yêu của tôi, Lâm Kỳ.

Gã nổi giận đùng đùng, còn Lâm Kỳ thì khóc sướt mướt.

Gã đưa cô gái nhỏ tới trước mặt tôi, sau đó vén tay áo của cô ả lên cho tôi nhìn.

“Mấy cái này đều do cô làm đúng không?”

Trên cánh tay trắng như tuyết của cô gái có một vết đỏ rất đậm, trông hình thù thì hình như là vết roi quất vào. Tôi nhướng mày, đương nhiên hành động này đã khiến người đàn ông kia càng giận dữ hơn.

“Ha, Lâm Hà, ngay cả em gái của cô mà cô cũng không tha đúng không?”

Cô em gái tốt của tôi vẫn đứng đó khóc thút tha thút thít, cô ả kéo tay áo của Tưởng Thư Hoài. “Xin anh, Thư Hoài, anh đừng hỏi mà. Không liên quan đến chị gái đâu…”

Thư Hoài…

Thân mật quá nhỉ.

Tôi nhìn chằm chằm vào vết thương trên tay cô ả, mà tôi – người được cho là hung thủ - lại chẳng biết nó bắt nguồn từ đâu.

Có điều hình như Tưởng Thư Hoài đã nhận định tôi chính là tên thủ phạm lòng lang dạ sói đấy rồi.

Tôi vừa định lên tiếng giải thích thì lại có người bước vào.

Lục Chiêu đút hai tay vào túi thong thả đi vào phòng, nhìn thấy cậu ta, tôi thở phào nhẹ nhõm.

Tôi ung dung mỉm cười, “Tưởng Thư Hoài, anh nghĩ cho kỹ vào. Tại sao tôi phải làm chuyện như vậy với em gái của mình chứ? Lục Chiêu, cậu tới đúng lúc lắm, cậu cũng biết trước kia chị bị bạo lực học đường mà, sao chị có thể...”

Nói được một nửa thì tôi dừng lại, bởi vì tôi trông thấy vẻ mặt của Lục Chiêu… Cậu ta chưa bao giờ nhìn tôi bằng ánh mắt đầy ghét bỏ ấy.

Tôi vô thức nhớ lại. Mấy ngày nay Lục Chiêu lúc nào cũng lải nhải về Lâm Kỳ.

“Sao em gái chị hay bẽn lẽn thế?”

“Em gái chị học toán tệ thật đấy.”

“Em gái chị…”

Trong phòng hóa trang yên tĩnh, giọng nói của cậu ta chợt vang lên. Tôi nghe cậu ta gằn từng chữ.

“Lâm Hà, đúng là tôi nhìn nhầm chị rồi. Bị bạo lực học đường thì chị có quyền bắt nạt người khác sao?”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play