[ZHIHU] CÓ THAI VỚI BẠN TRAI CŨ - LỤC LÂM X TÔ BỐI BỐI

5


1 tháng


Tác giả: 雾里

Chuyển ngữ: Hiên nhà mùa xuân 

15.

“Nào nào nào, phát kẹo cưới đây!”

“Tô Bối Bối, kẹo cưới của cô hả? Cô sắp kết hôn sao?”

“Đúng đúng, đợt này đang bận việc, phát kẹo cưới cho mọi người ăn trước, đợi lúc đám cưới mọi người phải đến nhé!”

“Tất nhiên rồi! Chắc chắn là sẽ đến! Tô Bối Bối, chồng cô là ai vậy? Giấu kỹ quá, không ai biết hết.”

Tôi lắc đầu, giả vờ thần bí, “Không thể nói, không thể nói.”

Đồng nghiệp cười đùa, “Có gì không thể nói chứ?”

“Trước đây nói sợ bị sa thải, giờ nói cũng không sao nữa rồi.”

Tôi hất đầu về phía cửa: “Đây, chồng tôi.”

Mọi người ngẩng đầu nhìn thấy Lục Lâm đang khoanh tay dựa vào khung cửa.

Các đồng nghiệp lên hét lên đầy ngạc nhiên.

“Sếp? Đệch! Tô Bối Bối đỉnh vỡi, trói được sếp lại luôn!”

“Lâm Lâm, cô còn gọi Bối Bối gì nữa? Không nhìn xem, phải đổi xưng hô, bây giờ phải gọi là bà chủ!”

“À đúng đúng đúng, chào bà chủ!”

“Chào bà chủ!”

“Chào bà chủ!”

Lục Lâm cười và đi đến bên cạnh tôi.

“Trước đây đã phiền mọi người quan tâm và giúp đỡ vợ tôi, hôm nay vui vẻ, tan làm 

sớm.”

“Ồ ~”

“Sếp muôn năm!”

“Cảm ơn sếp!”

Tôi dọn đồ trên bàn làm việc, đã xử lý xong thủ tục nghỉ việc, dự định về nhà nghỉ dưỡng thai.

Dù sao thì công ty cũng cấm tình yêu công sở, với tư cách là vợ sếp, tôi không thể yêu cầu sếp từ chức nên tôi đành phải tự mình từ chức.

Hehehe, vẫn là cảm thấy vui vẻ, tôi không muốn ở thêm một phút nào ở công ty này.

Mặc dù trước đây lúc đi làm Lục Lâm cũng quan tâm đến tôi, nhưng đi làm nào có vui bằng nằm nghỉ?

Không cuốn gói, chuồn trước khi quá muộn.

Đồng nghiệp nữ Lâm Lâm lén lút đến bên cạnh tôi, nói thì thầm: “Bà chủ, sếp gọi cô vào phòng làm việc.”

Cô ấy nháy mắt với tôi và nói: “Đi nhanh đi! Tôi phải thu dọn đồ đạc rồi tan làm, chồng tôi đang chờ tôi ở dưới.”

Tôi đi thẳng vào phòng làm việc, thậm chí không cần gõ cửa.

Tôi khoanh tay đứng trước bàn làm việc, “Lục trà xanh, anh tìm em có việc gì.”

Lục Lâm kéo tôi lại gần, để tôi ngồi vào ghế chủ tịch.

Anh ấy ghé sát vào tai tôi: “Chị Tiểu Tô, đây là giang sơn mà em trai đã gây dựng cho chị, chị mau ký tên đi, em không chờ nổi nữa mà muốn cưới người đẹp về nhà.”

Bên tai vang lên tiếng cười của Lục Lâm, tôi nhìn bản hợp đồng trong tay: “Anh đã nghĩ kỹ chưa?”

“A Lâm, nếu anh ngoại tình thì không có một đồng nào nữa đâu.”

Tôi nhìn thấy sự quyết đoán trong mắt Lục Lâm, “Tô Tô yên tâm, A Lâm sẽ không ngoại tình đâu.”

“Tô Tô, ngày mai bọn mình đi đăng ký nhé.”

“Nhanh thế?”

“Không nhanh đâu, nếu như không phải bây giờ cục dân chính sắp tan làm thì giờ anh cũng muốn đưa thẳng em đến đó để đăng ký.”

“Được rồi.”

Tôi đồng ý một cách dứt khoát.

Sau khi kết hôn, tôi sẽ trở thành một phụ nữ giàu có, còn Lục Lâm cuối cùng sẽ trở thành một chú chó đi làm thuê.

Từ bây giờ, khi Lục Lâm đi làm, có nghĩa là đang làm việc cho tôi.

Cứ nghĩ đến thôi cũng thấy vui vẻ.

Lục trà xanh, anh cũng có ngày hôm nay.

Ngày hôm sau, Cục Dân chính.

“Cặp vợ chồng mới cưới này, cười lên nào!”

“Anh này đừng nghiêm túc như vậy, cười đi, đúng rồi, cười, chụp thêm một tấm nữa.”

“Đầu dựa gần lại một chút, đúng rồi, thế này.”

Bức ảnh được chụp lại.

Tôi đứng bên ngoài Cục dân chính, nhìn cuốn sổ nhỏ màu đỏ trên tay.

Thật kỳ diệu, tôi đã trở thành một người phụ nữ có chồng.

Lục Lâm cũng trở thành người đàn ông đã có vợ.

Tôi nhìn vào bức ảnh trong cuốn sổ đó và mỉm cười.

“Lâm Lâm, sao mặt anh bị đơ thế này.”

Lục Lâm không nói gì, nhìn chằm chằm vào ảnh chụp trong sổ đỏ, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.

“Chẳng lẽ…”

“Anh hồi hộp à?”

Tôi còn cười to hơn nữa.

“Tô Tô, em đừng cười, đây là lần đầu anh kết hôn, chưa có kinh nghiệm.”

“Hay là bọn mình đi chụp một tấm khác nhé? Tấm này trông anh không đẹp lắm.”

Nói xong, anh ấy lại muốn vào trong, tôi kéo lại.

“Giấy đăng ký đã cầm trên tay rồi, ảnh cũng đã dán vào sổ rồi, anh định chụp thêm tấm nữa ở đâu?”

“…. Cũng đúng.”

“Được rồi được rồi, A Lâm nhà mình mặt có đơ vẫn rất đẹp trai.”

Lục Lâm vẫn giữ vẻ mặt đấy, tôi nhìn anh ấy, có cách đối phó.

“A Lâm, em kể cho anh một bí mật.”

“Bí mật gì?”

“Ban đầu thứ em thích chính là khuôn mặt đơ của anh.”

17.

Vào đêm nhận giấy đăng ký kết hôn, tôi và Lục Lâm nằm lặng lẽ trên giường, nằm trầm tư, để tâm hồn được thanh tịnh.

“Vợ à, em thích anh gọi em là gì?”

“Vợ ơi?”

“Tô Tô?”

Tôi không đáp lại, trong lòng bình tĩnh lạ thường.

“Bối Bối?”

“Tô Bối Bối?”

“Tô Tiểu Bối?”

“Chị Tiểu Tô?”

Hơi thở tôi hỗn loạn.

Chú cún con Lục Lâm này sau đó cứ liên tục gọi tôi là “Chị Tiểu Tô”.

Tôi rất phiền, muốn dùng băng dính y tế dính miệng anh ấy lại lần nữa.

Sau đó, tôi học được cách đáp trả, tôi uốn giọng gọi “Chồng ơi”,

Lục Lâm sưng mặt đi đi lại lại quanh phòng ngủ.

Sau đó, anh ấy nhất quyết muốn chạy bộ xuống đó, thậm chí còn nhất quyết kéo tôi theo.

…Đêm khuya rồi, anh bị điên à?

Sau đó Lục trà xanh bị tôi mắng cho một trận, cũng không lầu bầu đi chạy bộ nữa, tự mình nằm trên giường ngủ.

Dáng vẻ này trông đáng thương biết bao.

18. Những mẩu chuyện thú vị ngọt ngào 1

Lục Lâm sợ tôi ở nhà chán nên đưa tôi thẳng đến văn phòng.

Trong giờ nghỉ trưa, Lục Lâm nói muốn nghỉ ngơi một lát.

Anh ấy nói: “Chị Tiểu Tô, chị tắt nắng giúp em với.”

Tôi: “Chồng, anh nói gì thế?”

“Anh nói lại lần nữa đi?”

Tôi bật điện thoại lên để ghi âm.

Lục Lâm dường như chưa nhận ra mình vừa nói gì, anh ấy nhắm mắt lại rồi nói: “Chị Tiểu Tô, chị tắt nắng giúp A Lâm đi.”

Tôi che miệng cười, Lục Lâm này, thật đáng yêu.

Khi Lục Lâm biến thành Lục trà xanh + chú cún con, tôi không thể nào cưỡng lại được.

Khi yêu nhau, tôi để Lục Lâm hái sao cho tôi.

Khi kết hôn, Lục Lâm bảo tôi tắt nắng giúp anh ấy.

Bạn nghĩ xem, có phải Lục trà xanh cố ý không?

19. Những mẩu chuyện thú vị ngọt ngào 2

Vào tháng cuối thai kỳ, tính khí tôi thất thường và thường tức giận vô cớ.

Tôi tự nhiên trút giận lên Lục Lâm.

Kể từ lần trước, sau khi Lục trà xanh vận dụng tuyệt chiêu “thảo mai” để theo đuổi được tôi, những lần sau này mỗi khi tôi tức giận đều gọi tôi là “chị Tiểu Tô”.

Ai mà đỡ được chứ?”

Lúc này, bởi vì Lục Lâm không biết phơi quần áo mà đã bị tôi mắng té tát.

Tôi có một chiếc váy dài, anh ấy cứ muốn giặt cho tôi.

Giặt cũng được nhưng lại treo lên phơi mà không giũ ra

Tôi tức giận.

Tôi đang mắng hăng thì chợt nhận ra Lục trà xanh im lặng.

Trong thời gian này, công ty sắp niêm yết, Lục Lâm mỗi ngày đều vô cùng bận rộn.

Hơn nữa tôi lại đang ở tháng cuối thai kỳ, buổi đêm ngủ không ngon, Lục Lâm cũng vì tôi mà buổi đêm ngủ không an giấc.

Đừng nói là dottu chứ?

Tôi nghiêng đầu, nhìn Lục Lâm trên ban công.

Lúc đó vừa lúc có ánh áng mắt trời, ánh sáng chiếu rọi trên khuôn mặt anh.

Tôi chợt phát hiện, chú chó săn của tôi hình như đã thay đổi thành chú cho con.

Anh giang tay ra, vừa mở miệng, đã như cún con:

“Ôm ôm…”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play