[Twilight Đồng Nhân] KẾ HOẠCH NGHIÊN CỨU CỦA ELLEN

Chương 5: Sắc lang dũng cảm


1 tháng

trướctiếp

 

Edit+Beta: Vy Vy – Đại Mao Mao

Ellen dừng ăn, ngẩng đầu nhìn người vừa tới, nghiêm túc suy nghĩ một hồi, gật đầu: “Ừm, tớ thích Edward.”

Cậu cảm thấy anh là một ma cà rồng rất thân thiện, dù trong tình huống nào thì đều là một người bạn tốt. Đối với Ellen, cậu luôn có hảo cảm với những người tử tế.

Nhưng Ellen nào biết rằng lời mình vừa nói vào tai người khác sẽ có ý nghĩa như thế nào. Chỉ cần nhìn những thay đổi nhỏ trên nét mặt của Alice và ba anh chị em còn lại liền hiểu, nhưng không ai có thể biết được họ đang nghĩ gì.

Lúc này, các học sinh ngồi xung quanh đều nhìn Ellen với ánh mắt khinh thường hoặc kỳ quái. Theo cách hiểu của họ, Ellen không chỉ là một tên biến thái mà còn là một tên biến thái không biết xấu hổ. Tuy nhiên, dũng cảm bày tỏ tình yêu với Edward trước công chúng như vậy cũng làm cho họ cảm thấy đây là hành động rất đáng được vinh danh.

Ellen tuy là một tên biến thái nhưng cũng là một tên biến thái dũng cảm có phẩm chất. Bởi ngay cả họ cũng không đủ can đảm bày tỏ tình yêu của mình trước công chúng.

“Tên của em là Ellen, phải không?” Một thanh niên tóc đen khỏe mạnh đưa tay gõ gõ bàn, thu hút sự chú ý của Ellen. Trên mặt nở nụ cười rạng rỡ, hắn ngoắc ngoắc ngón tay với Ellen, “Anh nói cho em biết, Edward cậu ta nhìn vậy thôi chứ không hề tốt đẹp gì đâu, em xác định thích cậu ta sao?”

Ellen bối rối nhìn thanh niên lực lưỡng trước mặt, cậu không hiểu vì sao đối phương lại hỏi như vậy. Ngay cả khi Edward có những điểm không hoàn hảo thì đó cũng là điều bình thường. Không có sinh vật sống nào là hoàn hảo cả. Hơn nữa, cậu thích những người tốt bụng nên không có gì mâu thuẫn với những gì anh ta nói cả.

“Emmett, anh có thể ngậm miệng lại.” Edward liếc nhìn chàng trai lực lưỡng kia, sau đó do dự nhìn về phía Ellen.

Kỳ thật anh cũng muốn xác định suy nghĩ của Ellen, anh không thể không thừa nhận rằng mình quả thật có hứng thú với cậu. Anh chưa từng trải nghiệm việc không thể nghe thấy suy nghĩ của người khác nên sự xuất hiện của Ellen thực sự khiến anh cảm thấy rất mới mẻ. Cộng với cơ thể đặc biệt của Ellen, Edward cảm thấy mình muốn tìm hiểu về cậu nhiều hơn là anh nghĩ.

Emmett nhún vai, dùng ánh mắt như đang xem trò vui mà nhìn Edward và Ellen. Lúc này, người đẹp tóc vàng bên cạnh Emmett cau mày, tựa như không có hứng thú với Ellen, thậm chí có thể nói là chán ghét.

Alice mở to mắt, cười khó hiểu, sau đó nói với Ellen: “Chúng tôi đều rất muốn làm quen với cậu. Cuối tuần cậu có thời gian không? Tớ muốn mời cậu đến nhà chơi, cậu có bằng lòng không?”

Nghe Alice nói, đôi mắt xanh lam của Ellen sáng lên, vẻ mặt vốn dĩ ngờ nghệch trong nháy mắt trở nên sống động. Nếu cậu có thể đến nhà Vampire, cậu chắc chắn có thể biết được nhiều hơn về ma cà rồng. Đối với Ellen, đây là một cơ hội cực kỳ tốt. Cậu cảm thấy nếu bỏ lỡ lần gặp mặt này, đối phương chắc sẽ không mời cậu nữa. Vì thế liền kiên định ngẩng đầu lên đáp: “Có.”

Nghe được câu trả lời của Ellen, Emmett cùng Alice không nhịn được bật cười, mà Edward trên mặt lại lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Vì cách Ellen nói chuyện rất nghiêm túc nên trông cậu chẳng khác gì một chú rể đang thề nguyện nói ‘Tôi đồng ý’.

Emmett nhịn cười, vui vẻ nói với Ellen: “Tốt lắm, Ellen, anh hy vọng em cũng có cơ hội cùng Edward nói với linh mục câu này.”

“Hả?” Ellen cau mày, sau đó cúi đầu suy nghĩ một lúc mới nhận ra thứ họ đang nói đến chính là hôn nhân. Nghĩ tới lời mình vừa nói, cậu khẽ liếc nhìn Edward, hai má hơi đỏ lên, trong lòng có chút xấu hổ.

Hóa ra họ luôn nghĩ từ thích trong lời của cậu chính là ý tứ này. Ellen ngẫm nghĩ một chút, sau đó ngước đôi mắt xanh lên, muốn giải thích.

“Em thích Edward vì lòng tốt của anh ấy.” Ellen nghiêm túc giải thích ý nghĩa của câu nói đó. Tuy nhiên, khi cậu nhìn Emmett, người đang giơ ngón tay cái đối diện với mình, cậu đột nhiên cảm thấy người đối diện hoàn toàn không theo kịp suy nghĩ của mình. Cậu mím môi, nghĩ nghĩ Emmett thật là một người khó giao tiếp.

Sau đó, Ellen đưa tay vỗ vỗ bàn tay lạnh giá của Edward, mong anh giúp cậu giải thích. Nhưng khi dùng tay vỗ nhẹ lên làn da của đối phương, cậu không khỏi nghĩ đến một điều – làn da của ma cà rồng sẽ tỏa sáng dưới ánh mặt trời.

Cậu ngước mắt nhìn Edward, “móng vuốt” sờ sờ mu bàn tay anh, nhìn anh với ánh mắt đầy mong đợi, khiến tất cả những người đứng xem đều im lặng ngạc nhiên.

Thậm chí có vài học sinh còn làm đổ cả đĩa ăn trên tay, cũng không thể trách họ được, dù sao trong giới trẻ cũng không có mấy người có thể bày tỏ tình cảm với con trai một cách trìu mến và trực tiếp như vậy. Thật lòng mà nói…. Bọn họ chưa từng thấy qua.

Edward nhìn ánh mắt chuyên chú của cậu, không khỏi bắt đầu suy đoán tâm tư của Ellen. Cùng lúc đó, nhiệt độ cơ thể của người nọ lặng lẽ tỏa ra từ mu bàn tay của anh, cảm giác ấm áp khiến anh muốn làm điều gì đó kỳ quặc. Nhưng anh vẫn nhịn xuống, anh không muốn hù dọa Ellen, càng không muốn một người đặc biệt như vậy biến mất trước mắt mình.

Anh có chút ngập ngừng nhìn đi chỗ khác, rồi lặng lẽ rút tay ra. Trong khoảnh khắc tiếp theo, Edward đã làm một việc khiến mọi người phải ngạc nhiên. Anh vậy mà đem tư thế ban nãy lật ngược lại, tay chạm vào mu bàn tay của Ellen và nhẹ nhàng nắm lấy.

Không chỉ bạn họ mà cả các anh chị em của Edward cũng ngạc nhiên. Hiếm khi Edward lại chủ động chạm vào một…người con trai, đây là một ngày điên rồ đối với mọi người.

Tuy nhiên, Alice và những người khác ngay lập tức tỉnh táo lại. Sau khi nhìn thấy trên mặt Edward có chút lưu luyến, bọn họ đều hiểu Edward đang nghĩ gì.

Có lẽ là vì nhiệt độ cơ thể của Ellen mà Edward mới làm ra chuyện đột ngột như vậy. Thực ra nếu không phải đang ở trường, bọn họ cũng muốn thử một lần. Mặc dù Alice chắc chắn rằng Ellen có thể khiến họ cảm nhận được ấm áp, nhưng họ vẫn hy vọng được từng người tiếp xúc.

Ellen người trở thành tâm điểm của sự chú ý dường như không có phản ứng gì, cậu nhìn bàn tay của Edward, trong lòng vẫn đang suy nghĩ về kích thước bàn tay của mình. Cậu thấy lòng bàn tay của Edward rất to, ít nhất cũng lớn hơn lòng bàn tay của Ellen. Bởi vì khi tay Edward đặt lên mu bàn tay của cậu, thực sự có thể bao phủ toàn bộ bàn tay của Ellen. Ellen cảm thấy bàn tay của mình thực sự rất nhỏ, có phải bởi vì cậu là con người không?

Cậu đưa tay còn lại kéo bàn tay lạnh giá của Edward lên, sau đó đem bàn tay của cậu đặt lên trên, so kích thước bàn tay hai người dưới vẻ mặt sững sờ của mọi người.

“Ellen, tay của tớ kỳ quái lắm sao?” Edward có chút bất đắc dĩ hỏi, sau đó phát hiện chủ đề ban đầu cứ thế vô tình trôi xa. Anh nhìn Ellen đang chăm chú, mỉm cười thở dài. Anh thật sự không hiểu được suy nghĩ của Ellen, chàng trai trẻ này thực sự khiến anh cảm thấy rất đặc biệt.

“Không có, là do tay của tớ nhỏ quá.” Ellen lắc đầu, có chút đáng tiếc nói: “Nếu như tay tớ lớn hơn một chút thì tốt rồi.”

“Nhỏ không phải tốt hơn sao?” Emmett tóc xoăn đột nhiên ngắt lời, không để ý mỹ nhân tóc vàng bên cạnh đang trừng mắt nhìn mình, cười nói: “Như vậy thì Edward mới có thể luôn nắm lấy tay em.”

Ellen im lặng một lúc, sau đó lắc đầu: “Cũng không thể lúc nào cũng nắm.”

“Hả? Tại sao chứ?” Emmett nghe Ellen nghiêm túc trả lời, không khỏi nương theo đề tài của cậu. Những người khác, bao gồm cả mỹ nữ tóc vàng và thiếu niên tóc vàng đều quay đầu nhìn Ellen, tựa hồ có chút hứng thú với phản ứng của cậu.

“Tay quá lạnh.” Ellen cảm khái nói, sau đó đưa năm ngón tay về phía trước nắm chặt tay Edward, “Quá lạnh rồi, mùa đông không thể luôn cầm tay được.”

Emmett đột nhiên im lặng, sau đó anh có chút chán nản thở dài, đẩy đồ ăn chưa đụng tới trước mặt ra, dựa vào bàn với vẻ mặt bất lực. Đơn giản vì Ellen đã hiểu sai trọng tâm của vấn đề, Emmett cảm thấy như vậy thật nhàm chán.

Edward bật cười trước vẻ mặt chán nản của Emmett, rồi bắt chước động tác của Ellen đem năm ngón tay cong về phía trước. Lúc này, hai người họ đan ngón tay vào nhau. Cảm giác ấm áp không ngừng truyền đến từ lòng bàn tay của Ellen, xuyên qua lòng bàn tay của Edward, dường như còn truyền đến vị trí của trái tim. Không biết có phải là do anh tưởng tượng hay không, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp kỳ lạ.

Cậu trai này thực sự là một người đặc biệt, bí ẩn và tốt bụng, Edward hy vọng một ngày nào đó anh có thể biết mọi thứ về Ellen.

“Được rồi, cũng sắp đến giờ rồi, chúng ta vào lớp trước đi.” Alice cười khúc khích, cắt đứt không khí ngọt ngào giữa hai người. Mặc dù là không khí màu hồng, nhưng Alice cảm thấy nó chỉ là Edward đơn phương nghĩ mà thôi, Ellen ngốc nghếch nhất định vẫn đang nghĩ tới bàn tay của Edward.

Trên thực tế, những gì Alice nghĩ cũng không khác với cậu là mấy, Ellen thực sự đang nghĩ về bàn tay của Edward, nhưng cậu đang nghĩ về những thay đổi sẽ xảy ra khi bàn tay đó được mặt trời chiếu sáng. Ellen quả thực càng có hứng thú với sự biến đổi này, nhưng hiện tại không phải là thời điểm thích hợp để nghiên cứu chuyện này, lần sau có cơ hội cậu sẽ tìm hiểu chi tiết hơn.

Không đành lòng buông tay, cậu ôm đĩa đứng dậy, sau đó nhìn đồ ăn của bọn họ vẫn còn nguyên, lại nhớ lại ma cà rồng không cần ăn đồ ăn của con người, quả thực là như vậy.

Cậu nhìn bọn họ cầm đĩa thức ăn chưa hề đụng đến đứng dậy, đi đến thùng rác, đổ thức ăn rồi bỏ đi.

Lúc này Ellen cùng Edward yên tĩnh đi dạo, trong lòng nghĩ đến các vấn đề liên quan đến ma cà rồng.

Mặt khác, Edward coi sự im lặng của Ellen là đang bối rối về hành động vừa rồi của họ. Anh khó chịu liếc nhìn Ellen, nhưng lại phát hiện mình không thể rút ra được kết luận gì từ vẻ mặt của đối phương. Lúc này, anh cảm thấy có chút lo lắng vì mình không thể nghe thấy suy nghĩ của cậu. Từ lúc Ellen im lặng đánh giá thức ăn của bọn anh, mang theo nghi hoặc, nhưng anh không biết cậu trai thần bí này sẽ nghĩ như thế nào.

Ellen sẽ cảm thấy bọn họ rất kỳ lạ…

Ellen đứng trước cửa phòng học, trước khi mở cửa quay đầu nhìn Edward, mới phát hiện đối phương đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn mình. Tuy rằng không biết người kia đang nghĩ gì, nhưng cậu liền theo bản năng muốn an ủi anh.

Cậu nhớ mẹ từng nói rằng sự tiếp xúc cơ thể có thể khiến người khác cảm thấy thoải mái. Vì vậy, Ellen nắm lấy tay Edward, bắt chước giọng điệu của mẹ thì thầm:

“Ngoan, đừng sợ nhé.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp