“Tô Tô, anh ấy ghét anh, cũng không muốn gặp anh, tại sao anh lại cứ muốn làm phiền anh ấy?” Bùi Túc Nguyệt hỏi, đôi mắt phượng mang theo ý cười nguy hiểm.
Cậu chắn trước cửa sổ xe, không cho Lục Minh Phong nhìn thấy Tô Tô đang ngồi bên trong.
Sắc mặt Lục Minh Phong ngày càng lạnh lùng, ánh mắt anh ta như lưỡi dao sắc bén: “Bùi Túc Nguyệt, tránh ra, đừng ép tôi đánh cậu.”
Bùi Túc Nguyệt nhướng mày, trong đôi mắt lóe lên một tia sáng: “Muốn đánh sao? Đánh vào đâu? Vào mặt? Hay vào bụng? A, tốt nhất là đánh tôi đầy máu đến nỗi không thể cử động. Như vậy Tô Tô sẽ vì tôi mà đau lòng, cũng sẽ càng ghét anh hơn, anh sẽ bị anh ấy đẩy ra càng xa hơn.”
Lục Minh Phong nhìn thấy rõ sự điên cuồng trong mắt Bùi Túc Nguyệt, ánh mắt ấy vặn vẹo, đen tối.
Anh ta bàng hoàng, vậy mà trước đây lại không hề biết Bùi Túc Nguyệt hiền lành có mặt khác như vậy? Anh ta hoài nghi: “Cậu đang nói cái gì vậy?”
“Ý trên mặt chữ ấy.” Đôi mắt Bùi Túc Nguyệt dâng lên sự đắc ý, cậu mỉm cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT