Tô Dĩ Trần nói: “Nếu từ nhỏ tôi đã sống dưới sự che chở của anh, có lẽ tôi sẽ có thể yên tâm tận hưởng sự chiều chuộng của anh và tất cả những điều này.”
“Đáng tiếc là tôi không phải.” Tô Dĩ Trần nắm chặt nắm tay: “Tôi từ nhỏ đã sống trong bóng tối, ngày ngày như đi trên băng mỏng, tôi luôn cô đơn một mình cho đến bây giờ. Tôi từng trốn trong thùng rác để trốn chủ nợ, tôi phải nhận người khác làm ba làm bà để xin tiền, tôi bị bóc lột, vì để thoát khỏi những ngày tháng đó, tôi đã phải cố gắng rất nhiều, sự cố gắng ấy sao anh có thể hiểu được.”
“Cho nên, tôi mới thông cảm cho những kẻ sống trong bùn lầy như tôi, không thể thông cảm được với anh Lục luôn sống trên cao.”
“Cái danh con trai ruột của nhà họ Lục sẽ dễ dàng lật đổ mọi thứ mà nhiều năm qua tôi khó khăn lắm mới đạt được, dựa vào cái gì chứ?”
Lục Minh Phong lắng nghe từng câu từng chữ Tô Dĩ Trần nói, đôi mắt đỏ hoe của anh ta dần dần nhòe đi, những thành viên còn lại trong nhà họ Lục đều cảm thấy khó chịu, chỉ có thể im lặng lắng nghe.
Tô Dĩ Trần dần dần lấy lại bình tĩnh, anh nhìn Lục Bá Đình và Hoắc Nam Diên, sau đó nhìn Lục Minh Phong, nói tiếp: “Vậy anh muốn tôi trở về nhà họ Lục để làm gì? Làm tiểu thiếu gia nhà họ Lục? Không có chuyện đó đâu.”
“Tôi không phải Lục Minh Thần, tôi cũng không phải một đóa hoa mỏng manh nuôi trong nhà kính, tôi không cần tình thương và sự quan tâm của anh, cũng như sự bồi thường và bảo vệ của anh, dù chỉ có một mình tôi vẫn có thể sống tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play